MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 509

tôi: “Chủ nhân của bọn ta ở ngay gần đây, đích thân tới đón Hoa tỷ tỷ,
chúng ta đi thôi.”

Tôi đứng dậy, vỗ bụi đất trên người xuống: “Coi bộ tỷ tỷ ta không có

lựa chọn nào khác rồi…”

Tôi nhanh chóng lùi về phía sau, dùng khinh công định chạy nhưng

còn chưa cất bước đã ngã sấp xuống đất. Hai dứa nhỏ kia tươi cười đứng
trước mặt tôi: “Hoa tỷ tỷ không ngoan, phải chịu phạt.”

Chân tôi đau nhói, cúi đầu nhìn, thì ra là bị một sợi chỉ bạc cực mảnh

quấn vào, ghì tới mức chảy máu. “Hoa tỷ tỷ mà còn lộn xộn, cái chân này
sẽ bị chặt đứt đấy.” Đứa nhỏ kia vừa cười vừa nói, tay lại dùng thêm lực,
tôi kêu lên đau đớn, máu chảy càng nhiều.

Thằng nhóc còn lại chạy tới điểm huyệt tôi, sau đó vỗ nhẹ lên mặt tôi:

“Nào, Hoa tỷ tỷ, chúng ta về nhà.” Tôi rùng mình, bàn tay kia thật lạnh lẽo.

Lúc này Phong Tùy Hổ đã tóm cổ một đứa bé, niết nhẹ một cái, đầu

đứa kia đã gãy rắc một cái, bị quẳng ra xa. Thân hình be bé kia rơi thẳng
xuống đất. Vân Tòng Long cũng đánh bay được hai đứa, hai người hợp lại
một chỗ, cùng đối phó mấy đứa nhỏ còn lại. Chỉ chốc lát sau, sáu đứa bé đã
ngã cả ra đất.

Xuyên Bắc song sát xông về phía tôi, trên người tràn ngập luồng sát

khí đáng sợ tôi chưa từng nhìn thấy. Tôi quay đầu lại nhìn thằng bé đứng
bên cạnh, chỉ thấy hai đứa vẫn cười hồn nhiên như trước, nâng tôi đi về
phía trước, làm như không hề thấy Xuyên Bắc song sát.

Tiếng sáo kia lại biến đổi, chỉ thấy mấy đứa bé vừa bị đánh ngã xuống

đất kia chậm rãi đứng dậy tựa như ma quỷ. Ngay cả thân thể thằng bé bị bẻ
cổ cũng đứng dậy, từng bước tiến lại gần chúng tôi, từ từ vây thành một
vòng xung quanh Xuyên Bắc song sát. Mà vẻ mặt của Xuyên Bắc song sát
cũng dần trở nên hoảng sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.