MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 542

Nguyên Thanh Vũ vung tay áo, Ngư phù bằng ngọc tím trong tay Phi

Bạch đã rơi vào tay bà. Bà ta vội vàng vuốt ve miếng ngọc phù tinh xảo đó,
quan sát cẩn thận rồi mới mỉm cười: “Không sai, đúng là Ngư phù vào cửa
Ám cung. Quả nhiên ca ca đã giao Ám cung cho ngươi rồi.”

Tôi cảm thấy một lực lớn nâng tôi từ dưới đất lên, sau đó tôi rơi vào

một vòng ôm ấm áp.

“Mộc Cẩn?” Giọng nói của Phi Bạch truyền đến, hơi run run, bàn tay

lạnh buốt của anh áp lên mặt tôi. Tôi cố gắng mở mắt ra, đôi mắt phượng
long lanh kia không chút che giấu, ánh mắt anh ta hoang mang đau buồn,
thậm chí còn có chút sợ hãi, tuyệt vọng. Vì sao anh ta phải khó chịu, tại sao
lại khó chịu đây, người anh ta luôn tâm tâm niệm niệm không phải Cẩm Tú
sao? Đúng rồi, anh ta buồn bực như vậy hẳn là vì đã bằng lòng giúp Cẩm
Tú chăm sóc tôi! Hay là đang tiếc nuối con ngựa hữu dụng đã ăn hết bao
nhiêu là cỏ của anh ta, còn chưa kịp cưỡi đã toi rồi!

Thực ra chẳng cần bà điên kia nói, tôi cũng biết mình sắp ngoẻo. Máu

của tôi cứ như vòi nước không ngừng chảy, trước giờ tôi không hề biết
mình lại có lắm máu như vậy, sắp nhuộm đỏ cả đường hầm này đến nơi rồi.
Tôi bi ai tự giễu trong lòng, vì sao anh ta phải dùng Ngư phù để đổi lấy một
người sắp chết như tôi, làm vậy không phải lỗ to rồi sao? Đạp Tuyết công
tử vang danh thiên hạ sao lại làm chuyện lỗ vốn như vậy?

Tôi không còn sức để hỏi, chỉ thở yếu ớt, im lặng nhìn anh ta. Còn anh

ta cố gắng trấn tĩnh lại, nói: “Mộc Cẩn, nàng… cố chịu, Triệu tiên sinh sắp
vào thành Tây An rồi, ông ấy nhất định cứu được nàng… Mộc Cẩn, nàng
nhất định phải cố chịu đựng, nàng sẽ không có việc gì đâu.”

Sau đó anh ta đè giọng, nói với tôi: “Ta phải nối xương cho nàng ngay

bây giờ, nếu không cái chân đó sẽ không ổn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.