MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 544

MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT

CẨM TÚ

Hải Phiêu Tuyết

dtv-ebook.com

Quyển 2

Chương 49: Khổng Tước Bay Về Miền Đông Nam (5)

Tôi thấy anh ta tháo đàn xuống rồi nói với Nguyên Thanh Vũ: “Cháu

cần dùng tiếng đàn để thúc động cửa lớn của Ám cung, cô mẫu nhìn lên
tường xem có hình hai con cá chép ngầm hiện ra, rồi đem Ngư phù đặt vào
giữa hình cá.”

Nguyên Thanh Vũ ra sức vỗ tay, có vẻ rất hài lòng, ánh mắt có phần

hỗn loạn. Bà ta bỗng lướt tới gần chúng tôi, móng tay sơn đen phẩy nhẹ lên
gương mặt không tỳ vết của Phi Bạch: “Ngoan, mau đàn đi… Dương nhi,
con xem, mẫu thân tới thăm con và cha, mẹ còn dẫn cả Phi Bạch đệ đệ nhà
bá phụ đến đánh đàn cho con con nghe. Hồi trước không phải con vẫn thích
nghe nó đánh đàn sao, con nhất định phải phù hộ cho mẫu thân, để mẫu
thân đoàn tụ với cha con, bé ngoan,” rồi bà ta lại hung dữ quát Phi Bạch:
“Mau đàn đi, ngươi không thấy Dương nhi sắp khóc rồi sao?”

Tôi sợ rùng cả mình, thế mà Phi Bạch vẫn bĩnh tĩnh dị thường, nét mặt

không chút thay đổi, đáp: “Vâng!”, sau đó bắt đầu nối lại những dây đàn bị
đứt, chăm chú gảy nhẹ mấy cái, rồi vung tay, khúc Trường tương thủ lập
tức vang vọng khắp đường hầm tối tăm.

Cứ tưởng là một bản đàn cổ quái, chói tai, không ngờ khúc Trường

tương thủ Phi Bạch đang gảy lại nồng nàn, đau thương hơn bao giờ hết. Phi
Bạch nhắm nghiền hai mắt, vận công lực, tiếng đàn hòa lẫn tình cảm.
Không bao lâu, tường đá cổ xưa đã đáp lại tiếng đàn của Phi Bạch, phát ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.