MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 583

Giọng Cầm nhi mơ hồ có ý cười: “Cung chủ đương nhiên là nam rồi.”

Tuy rằng tên tiểu tử Phi Bạch rất đáng ghét nhưng chí ít cũng là quân

tử biết giữ lễ, lòng chiếm giữ cũng mạnh, hẳn anh ta sẽ không để người
khác đụng tới tôi. Hơn nữa lúc đó Ám thần điểm huyệt tôi, chẳng lẽ định
lợi dụng tôi để không chế Phi Bạch. Cầm nhi nói suối nước nóng này có tác
dụng chữa bệnh, nói không chừng lại có công dụng đáng sợ nào đó.

Nhìn ra xung quanh, một bên có đặt quần áo thay ra, tôi di di chân, có

một chân chuyển động được. Tôi mỉm cười bảo: “Cầm nhi, tôi khát nước
rồi, cô rót cho tôi chút nước được không?”

Cầm nhi ngoan ngoãn xoay người đi lấy nước. Tôi lập tức nhỏm dậy

tóm lấy quần áo rồi lao về phía cửa.

Còn chưa bước khỏi cửa tôi đã khựng lại. Cầm nhi quỳ ở đó, giọng nói

cực kỳ hoảng hốt, không ngừng dập đầu: “Tiểu nhân biết sai rồi, cung chủ
tha mạng, cung chủ tha mạng.”

Trước mặt tôi chính là cung chủ Ám cung thích hóa trang kia, mặt nạ

trắng lạnh như băng. Y vừa nâng tay, Cầm nhi đã ngã oặt ra đất, máu đỏ
chảy ra từ dưới mặt nạ thật gai mắt. Tôi vừa kinh vừa sợ: “Ngươi giết cô ấy
rồi?”

Mặt nạ trắng cười lạnh: “Ai bảo ngươi lừa nó, khiến nó không trông

giữ được ngươi.”

Sau đó y chợt xốc tôi lên, quay lại chỗ suối nước rồi thô bạo ném tôi

xuống. Tôi nuốt phải mấy ngụm nước, vừa mới nhỏm dậy thì Mặt nạ trắng
cũng nhảy xuống nước, kéo xoẹt quần áo trên người tôi xuống. Tôi che
người, trốn tới một góc ao, oán giận nói: “Cầm thú.”

Mặt nạ trắng trước mặt đã tiến sát lại, giật hai tay đang che trước ngực

của tôi, dán sát vào. Áo trắng trên người y đã bị nước thấm ướt đẫm, bắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.