MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 627

Môi và mặt y đều lạnh lẽo như thế nhưng khi y trở mình đè tôi xuống

dưới, một luồng nhiệt cuồn cuộn trào tới, cơn đau cũng không dập tắt được
dục vọng, dường như tôi đang bay lượn, khung cảnh trước mắt đều trở nên
mơ hồ, chỉ có tay y, môi y, cơ thể nóng như lửa và tiếng nỉ non, còn cả cặp
mắt tím tràn ngập căm giận và khát vọng…

Một canh giờ sau, tôi ngồi tựa dưới tán cây, quần áo không chỉnh tề,

hai tay ôm đầu, hết lần này đến lần khác tự hỏi chính mình, Hoa Mộc Cẩn
ơi Hoa Mộc Cẩn, vì sao sức khống chế của mày lại kém như vậy, mày nhảy
vào lòng kẻ mày căm hận nhất, vì sao lúc đó mày không dùng một đao tự
giết mình đi.

Cho tới hôm nay tôi mới biết khả năng kiềm chế của Nguyên Phi Bạch

mạnh mẽ tới cỡ nào. Năm đó anh ta trúng mị dược nặng như thế, thà nôn
máu mà chết cũng không muốn hủy trong sạch của tôi. So ra mà nói, kết
cục của tôi buồn cười cỡ nào. Tim tôi khẽ rung lên, rốt cuộc cũng hiểu ra,
Nguyên Phi Bạch mãi mãi cũng không thực sự tổn thương tới tôi.

“Thật không ngờ ái phi nàng lại nóng bỏng tới vậy.” Giọng nói gợi

cảm mà trào phúng truyền tới, tôi xị mặt ngẩng đầu lên, nhìn về phía y.

Dù đã lập xuân nhưng khí trời vẫn lạnh, y chỉ mặc quần đơn, miễn

cưỡng che được chỗ xấu hổ, nằm ở bãi cỏ bên cạnh, má trái vẫn còn hằn
năm vết ngón tay, đôi mắt sáng mông lung cười với tôi: “Chỉ tiếc ngực thật
sự quá nhỏ, còn chưa được một nắm tay của bản cung, mông cũng không
được tròn, đầu xương đè vào ta rất đau. Về phần công phu trên giường thì
còn kém Lục Thủy nhiều lắm…”

Y nằm đó, mặt cười hớn hở bình luận về cơ thể tôi, giống như một con

mèo lớn mang dáng vẻ ưu mỹ, chậm rãi đong đưa cái đuôi, lưỡi liếm răng
nanh, kêu ngao ngao: “Không thú vị, chẳng thú vị gì cả, con dê này quá
gầy, ăn vào cũng không đủ sảng khoái…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.