MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 628

Lý trí của tôi sụp đổ, lại vung một cái tát tới, bài bình luận bị tôi cắt

ngang.

Con báo hoa kia lập tức nổi trận lôi đình: “Cô còn dám đánh ta, trên

đời còn chưa có nữ nhân nào dám đánh ta, cô lại dám đánh ta hai lần,” Y
vung tay toan đánh lại bị tôi nhanh nhẹn tránh mất.

Suy nghĩ của tôi và Đoàn Nguyệt Dung đều thoáng xoay chuyển,

khoàng một phút sau, nét mặt của Đoàn Nguyệt Dung khá là tức cười: “Ối!
Nội công của ta đâu? Nội công của ta đâu?”

Y bắt đầu lùi lại, đột nhiên đánh thốc vào khoảng không, sau đó hình

như y chợt nhớ ra vẫn còn tương tư tỏa, bèn dùng sức lôi tôi về đè nghiến
xuống, không để ý chuyện tôi đấm đá. Y túm tay tôi xem mạch một lúc,
mặt chảy mồ hôi: “Thì ra cô trúng phải nước Trinh liệt, sao cô lại có thứ mà
chỉ hoàng thất Miêu Cương chúng ta mới có này…”

Y ngẫm nghĩ một hồi rồi hung dữ hỏi lớn: “Thực ra Nguyên Thanh

Giang cố tình sai cô ở lại giả thành Nguyên Phi Yên tới quyến rũ ta, khiến
ta mất hết công lực đúng không?”

Tay tôi bị siết đau nhói nhưng tâm tình lại phơi phới như gió xuân

tháng ba, tôi ngửa mặt lên trời cười ha hả một hồi, sau đó khinh bỉ đáp:
“Ngươi sai rồi, đó không phải mệnh lệnh của Nguyên Hầu gia mà là kết cục
của mấy chuyện bất nghĩa ngươi làm.”

Nguyên Phi Bạch tốn công khiến tôi phải ăn Đời đời không xa là để

phòng bị Nguyên Phi Giác, chẳng ngờ cơ duyên xảo hợp lại phế đi Vô Tiếu
kinh của Đoàn Nguyệt Dung. Tống nhị ca, huynh trên trời linh thiêng có
nhìn thấy, huynh và những huynh đệ đã khuất kia liệu có vui mừng?

Đoàn Nguyệt Dung giơ kiếm định chém lại bị tôi đá văng ra ngoài.

Đoàn Nguyệt Dung lúc này chẳng qua chỉ là một thiếu niên bình thường
biết chút võ công nhưng sức lực vẫn rất lớn, chúng tôi đánh qua đánh lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.