MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 70

Tôi trầy trật móc khăn ra định băng cái tay đang sưng tấy lại, thì Tống

Minh Lỗi cũng chợt nhận ra bàn tay tôi chảy máu. Huynh ấy ôm lấy tay tôi,
mặt nhăn tít lại, hạch hỏi: “Thuốc trị thương ta đưa muội đâu?”

Đã sớm dùng hết rồi, không phải mấy ngày nay đều chiến tranh lạnh

với huynh sao? Đương nhiên tôi không thể không biết xấu hổ mà đi hỏi
huynh – tôi thầm nói trong lòng, nhưng khi nói ra miệng thì lại ngượng
ngùng: “Mới dùng hết rồi.”

Tống Minh Lỗi liếc tôi, tựa hồ có chút tức giận, sau đó lôi ra một

chiếc bình sứ nhỏ từ trong tủ. Huynh ấy chụp lấy tay tôi, tỉ mỉ bôi thuốc
lên, tôi đau đến mức nhe răng nhếch mép nhưng miệng lại phải nói cảm ơn,
tôi nghĩ tên tiểu tử này nhất định là cố ý.

“Tống đại ca,” một giọng nói mềm mại truyền tới đã cứu được cái tay

đáng thương của tôi. Tôi và Tống Minh Lỗi quay lại, chỉ thấy một cô gái rất
đáng yêu đang đứng ở cửa, mắt nhìn chằm chằm vào chúng tôi. Kia không
phải tỳ nữ thân cận bên người Nhị tiểu thư – Hương Cần hay sao? Cô ta là
con gái nhũ mẫu của đôi huynh muội đại phòng, lại lớn lên cùng Đại thiếu
gia và Nhị tiểu thư. Có người nói, nếu đại thiếu gia không phải lấy Trưởng
công chúa thì phu nhân đã gả cô cho Đại thiếu gia làm vợ lẽ rồi. Chính vì
vậy cô ta mới có thể làm nha hoàn thân thiết của Nhị tiểu thư, việc này
cũng giống Bình Nhi bên người Vương Hy Phượng(6) vậy.

Tôi đứng lên thi lễ với cô ấy: “Hương Cần tỷ tỷ.”

Thoáng nhìn nét mặt Tống Minh Lỗi, cô ta mới gật nhẹ với tôi, rồi

lạnh lùng đi qua, trực tiếp cười ngọt ngào với Tống Minh Lỗi: “Nhị tiểu thư
đã từ Pháp môn tự trở về, bảo muội tới nói với huynh.”

Thật tốt, cuối cùng nha đầu Cẩm Tú cũng đã quay về, tôi không khỏi

vui mừng.

Hương Cần liếc tôi một cái rồi khép miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.