MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 75

“Dạ! Xin hỏi đại nhân, tiểu nhân có phải xử lý thằng nhãi này theo

quy củ cũ không?”

“Đi thôi.”

Một âm thanh “xèo, xèo” kỳ quái truyền tới từ sau gốc cây, kèm theo

một mùi tanh tưởi bốc lên. Tôi len lén ghé mắt nhìn, đã thấy hai người kia
biến mất trong đêm đen, ôi, nhìn như trong phim vậy!

Mà xác chết kia bắt đầu phản ứng hóa học gì đó, dưới ánh trăng, máu

loãng đang xèo xèo hòa tan với bọt trắng. Tôi sợ nổi cả da gà, không ngờ
một cảnh tượng như trong phim kinh dị lại thật sự xảy ra trước mắt mình,
thực vô cùng kinh khủng.

Có vẻ thi thể kia đã tan gần hết, tôi liền chạy tới, đánh lửa thắp đèn

lồng lên nhìn lại chỉ còn thấy một bãi bọt trắng.

Trong đêm khuya vắng lặng, trăng vắng sao thưa, cô gái mềm yếu

đứng cạnh một xác chết bị hóa nước, thân mình run run như lá khô trong
gió(4). Sau đó có một hơi thở không hề báo trước mà thổi bên tai, khiến tôi
sợ muốn vỡ tim.

“Ngươi đã hóa thi của hắn?” Một giọng nam nhẹ nhàng truyền tới từ

phía sau, so với đêm đông còn lạnh hơn.

Tôi hét lên một tiếng, đèn lồng trong tay cũng bị ném xuống đất. Quay

người lại thì thấy một bóng người cao lớn, mái tóc đen dài bay bay, tà áo
trắng phất phơ trong gió. Trên mặt y còn đeo một chiếc mặt nạ gốm màu
trắng(5), đường nét trên mặt nạ rõ ràng, biểu cảm ác nghiệt, tựa như một
pho tượng cổ Hy Lạp, không có con ngươi, không có hơi thở, cứ như quỷ
vậy.

Tôi kinh hãi ngã ra đất, há miệng muốn nói nhưng hồi lâu vẫn không

thốt được tiếng nào. Y rốt cuộc là người hay quỷ, chẳng lẽ là hồn ma của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.