MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 78

dàng xoa cổ cho tôi: “Sao hôm qua không bảo Tống Minh Lỗi tiễn tỷ, một
cô nương sao đường lớn không đi, lại chui vào cái khu Tây Lâm ấy, tỷ
muốn chết sao?”

“Hôm qua là muội cứu ta sao?”

“Đương nhiên, tỷ cho là còn ai dám vì tỷ đi vào Tây Lâm đáng sợ ấy?”

Nhỏ giận dỗi nhìn tôi.

Tôi sốt ruột hỏi: “Vậy muội có bị thương không?”

Nhỏ lắc đầu: “Muội liên hợp với Sơ Họa, tên áo trắng kia cũng không

chiếm được ưu thế. Mà người nọ rốt cục là người phương nào?”

Tôi kể lại toàn bộ tình cảnh ngày hôm qua một lượt, Cẩm Tú nghe

xong thì lông mày nhíu chặt lại. Lúc này, Bích Oánh bưng một bát cháo
nóng hổi bước vào, nước bọt của tôi bắt đầu tứa ra, Cẩm Tú còn lảm nhảm
cái gì mà Tây Lâm là cấm địa, gan tỷ lớn quá, không muốn sống nữa,…
đều nghe không vào nữa, tôi chỉ gật bừa rồi chắp tay tựa như cún con nhìn
Bích Oánh đòi ăn.

Cẩm Tú nghiêm mặt lại, vừa đẩy tay tôi ra vừa cười với Bích Oánh:

“Tam tỷ, để muội đút cho con sâu tham ăn này đi!”

Ô hay! Con bé này càng ngày càng không biết lớn bé gì nữa, thế mà

Bích Oánh lại gật đầu cười, đưa bát cháo qua. Tôi không vui hét lên: “Này,
tay tỷ vẫn rất khỏe, tự ăn được.”

“Đúng vậy, đúng vậy, còn khỏe lắm, còn có thể đi dạo Tây Lâm lúc

nửa đêm nữa ấy chứ!” Nhỏ thổi nguội một thìa cháo rồi đưa tới trước mặt
thì tôi mới phụng phịu uống.

Bích Oánh cười phì: “Mộc nha đầu đừng mất hứng, hôm qua Ngũ

muội tới Đức Hinh cư một lúc, nghe nói muội đi Tây doanh thì lập tức đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.