MÔI ANH ĐÀO - Trang 23

Ông mặt không biến sắc mà nhìn về phía trước :" Cô gái nhỏ, sắc mặt

cháu đều trắng rồi, còn ở đó nhìn làm gì."

Lục Vũ xoay người lại :" Có gì đẹp mà nhìn."

Tô Khả Tây giật mình, vết thương này là vì cô chịu, không biết trả lời

thế nào.

Cánh môi màu anh đào bị hàm răng màu tuyết trắng cắn, cùng với

phấn má hồng, tạo thành sự đối lập mãnh liệt.

Lục Vũ mơ hồ mà dời tầm mắt, đông cứng nói :" Tôi đi toilet."

Dứt lời, anh rời khỏi phòng nhanh chóng.

Phòng bên này người không nhiều lắm, đa số tới buổi sáng liền đi rồi.

Cho nên mọi người bên trong rất rõ ràng, Dương Kỳ nhìn biểu cảm

của con gái mình, đoán được chút gì đó, sau một lúc cân nhắc.

Bà thấp giọng hỏi : " Hai người bọn con có quen biết ?"

Một câu như vậy, biểu cảm của Tô Khả Tây dừng lại.

Cô đương nhiên quen biết anh.

Tô Khả Tây đột nhiên nhớ tới năm trước là lúc lần đầu tiên cô thấy

Lục Vũ.

Khai giảng học kì một lớp 11 không lâu, trường học tổ chức đi thành

phố bên cạnh du lịch, thống nhất cùng thuê xe buýt, mỗi lớp một chiếc,
chiếc nào cũng giống nhau.

Sau khi đến khu ngắm cảnh, tất cả mọi người đều đi chơi, cô có chút

choáng váng đầu, đi toilet về liền trở về bãi đỗ xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.