Tuy rằng hai người không thiếu tiền, nhưng mấy loại quảng cáo này
nghe cũng hấp dẫn, ít nhất cũng đánh động vào trái tim thiếu nữ của Tô
Khả Tây.
Chủ quán còn cho hai người chụp một tấm ảnh.
Người chụp ảnh cười nói, "Bạn trai đứng lại gần chút, vậy mới càng
thân mật."
Tô Khả Tây nhéo mặt Lục Vũ, "Cười."
Lục Vũ nhe răng.
Ảnh chụp một lát đã ra, người thợ chụp liền đưa cho Tô Khả Tây.
Nhìn đến tư thế và biểu tình quỷ dị trên mặt hai người, cô thở dài nửa
ngày, đưa cho Lục Vũ, "Cậu nhìn."
Lục Vũ nhìn chằm chằm, sau đó duỗi tay cất vào trong túi.
Tô Khả Tây trợn mắt há hốc mồm, "Đây là của hai người, cậu bỏ
trong túi là có ý gì?"
Cô duỗi tay muốn lấy, lại bị cản lại.
Lục Vũ nghiêng người dựa vào ghế, "Bên trong có tớ, đương nhiên là
của tớ."
Cô đương nhiên cũng là của anh.
***
Trận đấu bóng rổ giữa Tam Trung và Nhị ở sân thể dục công cộng.
Sân thể dục ở công viên cách đó không xa, bên trong đều đầy đủ tiện
nghi và thiết bị, sân thể dục cũng là sân kiến tạo đẹp mắt.