MÔI ANH ĐÀO - Trang 479

Tô Khả Tây nói, "Nghĩ về cậu nha."

Lục Vũ không còn lời nào để nói, lỗ tai đỏ lên, "Ở nhà nói chuyện cho

bình thường."

Nghe thấy lời nói trong ngoài bất nhất này, mặt Tô Khả Tây vô tội,

"Tớ nói chuyện rất bình thường nha, cậu đừng nghĩ bậy."

......

Bởi vì ngày hôm sau là ngày thi, hai người đều đi ngủ sớm.

Tô Khả Tây nửa đêm bừng tỉnh, nhìn chằm chằm đỉnh đầu đen như

mực mà phát ngốc hồi lâu, tỉnh táo lại, lại lấy tay sờ sờ bên cạnh.

Cô sợ đánh thức Lục Vũ, không dám dùng sức, đụng vào mặt anh.

Chung cư nằm xa đường cái, nên buổi tối rất yên tĩnh.

Đôi mắt không nhìn thấy trong bóng tối, nên lỗ tai liền nhạy cảm hơn,

cô có thể nghe thấy được tiếng hô hấp nhè nhẹ của người bên cạnh.

Cô mò xuống phía dưới, giơ tay đắp chăn cho anh.

Không đợi cô thu tay về, người bên cạnh đã nắm cổ tay cô, nhét vào

trong chăn, đặt trên ngực mình.

Tô Khả Tây hỏi, "Lục Vũ, cậu tỉnh rồi sao?"

Người bên cạnh không có chút động tĩnh, tay cũng không rút ra được.

Động tác theo bản năng này làm cho Tô Khả Tây cảm thấy cả người

mềm mại.

Cô nhích lại gần bên cạnh, nặng nề ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.