MÔI ANH ĐÀO - Trang 66

Tần Thăng còn có thể nhìn thấy thân ảnh nho nhỏ của nữ sinh đằng

trước càng đi càng xa. Lại nhìn thấy Lục Vũ đuổi theo phía sau, đã đuổi
kịp, chẳng qua không có tiến lên, lại trốn phía sau cột điện sau đó đi theo
sau, hỏi: "Thế là làm sao... Cậu ta vì cái gì mà tránh ở phía sau mà không
lên chào hỏi?"

Muốn gặp nữ sinh thì quang minh chính đại chứ. Đứng sau cột điện

rình thật sự quá không hợp hình tượng to lớn của Lục ca.

"Chắc cậu ấy ngại." Lâm Viễn Sinh nhìn chằm chằm Lục Vũ phía sau

cột điện, sau một lúc lâu, cậu ta cao thâm khó đoán nói: "Cậu nghĩ ai cũng
ngu ngốc như cậu sao."

"Lời này tớ không thích nghe đâu đấy. Tình huống này, làm tớ nhớ tới

một bài hát." Tần Thăng chậm rì hát: ".... Để anh đưa em về nhà, để anh
đưa em về nhà, cả đời đều để anh... Để anh đưa em về nhà."

Tần Thăng trong trường có tiếng Đại vương ngũ âm bát nháo trong

trường, nếu có người ở cổng trường về phòng học nghe thấy âm thanh, lập
tức bỏ chạy không thấy bóng.

Nhìn bóng hai người biến mất phía trước, Lâm Viễn Sinh làm mặt

quỷ: "Cậu có nhớ lời tớ vừa nói không?"

Tần Thăng hỏi: "Nói gì?"

Lâm Viên Sinh nhìn cậu ta đồng tình: "Đêm nay có khả năng cậu sẽ bị

thu thập."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.