MỐI CHÚA - Trang 101

khác hình chữ nhật trong khi ông giáo ý tứ nhìn đi chỗ khác.

- Một chút quà mọn, chả đáng gì. Đây là hộp sâm loại đặc biệt, từ tận

xứ Cao Ly mang về, để bố bồi bổ. Từ khi trồng trên núi đá, trong khí hậu
mát mẻ và tinh khiết, phải mất hơn mười năm mới được thu hoạch, phải
ngần ấy năm mới hội đủ tinh khí của trời đất. Còn đây là chút tiền để bố...
uống rượu chơi những khi trăng thanh gió mát! Rồi bố sẽ thấy, nó chỉ bằng
một mẩu nhỏ số tài sản kếch xù của bố. Chết thật, ai lại để cho ông giáo của
làng, kho tri thức vàng của làng sống đạm bạc thế này, còn thua cả ông giáo
Thứ túng quẫn quanh năm trong tiểu thuyết Sống mòn của cụ Nam Cao trứ
danh. Cụ mà cứ sống kham khổ như vậy là chúng con tổn thọ lắm đấy.

Ông giáo không chờ nghe hết những điều người thanh niên tên là

Dụng nói bằng thứ giọng lưu loát nhưng cứ lẫn lộn giữa chữ l và chữ n,
theo thói quen khách khí nhà quê, vội đứng dậy đẩy món quà về phía
khách:

- Tôi có làm gì giúp các anh đâu mà lần đầu quen biết đã nhận nhiều

quà thế này. Nhận thế là thất đức, người nhà quê chúng tôi vẫn dạy nhau
thế.

Dụng cười tủm, đầy vẻ thích chí:

- Con mê bố ngay mất rồi. Lâu lắm con mới lại được gặp người có

dung mạo tiên ông và tính cách khí khái kiểu ông thầy đồ xưa như bố. Các
cụ học nhiều chữ thánh hiền cũng khác bọn trẻ chúng con học hành láo
nháo bây giờ. Nhưng bố lại quên mất rằng, báo hiếu các cụ cũng là cách để
chúng con tích đức đấy. Bố sợ thất đức mà không sợ cho chúng con cũng bị
thất đức nếu bố từ chối hay sao.

- Kệ các anh các chị, lão già nhất định không nhận đâu. Học trò cho

quà mọn là mớ rau con cá lão cũng không dám nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.