MỐI CHÚA - Trang 159

- Chuyện rất dài.

- Liệu có liên quan gì đến hậu quả của cái nhà máy thép kia không?

- Nó xảy ra trước khi cái nhà máy thép hình thành và đi vào hoạt động.

- Cháu xin lỗi nếu điều quan tâm đó khiến chú khó chịu.

- Không, chỉ là tôi không muốn nhớ lại. Tôi đã bỏ qua tất cả. Tôi đã

tha thứ cho họ...

- Họ là ai vậy?

Ông Bích giục tôi uống trà. Tôi lơ đãng nhìn mấy thứ đồ vật sơ sài và

mắt dừng lại ở tập giấy kẻ ô viết đặc chữ. Không khó đoán là ông Bích
đang viết lách gì đó. Nền giáo dục Anh quốc coi việc xem trộm thông tin
của người khác là đáng hổ thẹn, vì thế tôi coi như chưa thấy những trang
viết ấy. Nhưng hành động đó không qua được cặp mắt từng trải và đầy ánh
sáng yên bình của ông. Ông gọi với vào bên trong và lát sau một thiếu nữ
cực kỳ xinh đẹp nhẹ nhàng bước ra. Bỏ qua sự ngạc nhiên của tôi, cô cất
tiếng chào cho phải phép rồi nhanh chóng thu dọn những trang bản thảo,
mang vào bên trong. Tôi vẫn cầm chén nước nhưng toàn bộ tâm trí hướng
vào phía sau cánh cửa.

- Tôi sống là vì nó và nhờ nó - Ông Bích nói thay cho lời giải thích là

chưa giới thiệu với tôi về người thân - Chúng tôi có con muộn. Tôi muốn
con bé theo nghề dạy học như ước mơ không thành của tôi, nó cũng đã theo
học sư phạm được đến năm thứ hai, nhưng tự ý bỏ dở giữa chừng. Giờ nó
đang là sinh viên năm cuối của trường luật. Ra trường nay mai thôi. Khi tôi
chưa thành ra như thế này và khi mẹ nó chưa mất, nó là đứa bé hồn nhiên,
nhí nhảnh. Giờ thì anh thấy, lúc nào nó cũng suy tư điều gì đó. Tôi cứ cảm
thấy lo lắng cho tương lai của nó vì có vẻ nó chưa nghĩ đến việc xây dựng
gia đình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.