MỐI CHÚA - Trang 199

lạy Chúa tôi, cái hình dung lắp ghép ngẫu nhiên của tôi hóa ra lại rất khớp
mới thú vị chứ: ngài diện một đôi giày màu boóc đô bóng như có thể soi
gương được. Ngài không thể tự đi, nên phải dìu. Mà cần tới những bốn
người mới có thể dìu được. Vì thế tôi mới có cảm giác như mô tả lúc đầu.

Kể từ khi ngài xuất hiện, chẳng còn bất cứ kẻ nào trong hàng ngũ bạn

bè, đối tác của bố đáng để người ta kể tên. Tất cả vụt tắt như những ngọn
nến gặp cơn gió mạnh. Mọi sự chú ý đều hướng về con người không thể tự
đi trên hai chân của mình. Mà ngài chưa hề nói một câu nào, mới chỉ giơ
tay hua hua chào chung đám đông. Thế rồi lần lượt những người có mặt
đều kính cẩn lết đến trước mặt ngài bằng màn ra mắt cực kỳ bài bản. Tất
nhiên rồi cũng đến lượt bố. Ông dắt theo cả tôi đến, lưng khom xuống khẽ
chào:

- Tiểu đệ hèn mọn hôm nay đem cả con trai đến chào đại ca.

Ngài C, như cách đánh thứ tự mang tính số học thuần túy của tôi,

chiếu cái nhìn trắng dã vào con trai Mr. Nam. Tôi có cảm giác mình vừa bị
ánh mắt của con mãng xà tinh phóng thẳng vào tim bằng những tia nọc cực
độc. Toàn thân tôi - và có thể cả bố tôi - mất hết cảm giác là mình đang
đứng trên mặt đất.

- Thằng bé ngộ quá - Ngài đáp, hơi phóng ra từ cổ họng. Có thể dùng

cách của ngài để tạo ra tiếng bão tố và tôi cam đoan là không ai nghe qua
băng thu âm có thể phát hiện.

Xong màn chào hỏi và từ đấy đến khi bố và tôi rời khỏi căn phòng

sang trọng, không có thêm lần nào chúng tôi tìm được cơ hội để gần ngài.
Nhưng có lẽ chỉ cần như vậy, cũng đủ để mỗi khi nghĩ về tương lai, tôi lại
thấy cặp mắt, khuôn mặt và cái thân hình rất khó quên của ngài.

Ngài là ai vậy? Hoàn toàn ngài có thể là Mr. Đại lắm chứ.

Ngài... F:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.