MỐI CHÚA - Trang 241

và thừa khả năng làm điều đó. Nhưng tôi không muốn dùng dao mổ trâu
chỉ để giết một con gà nhép, mà lại là gà mái tơ...

Tôi chỉ ghé qua thăm ông Huyện trưởng, tranh thủ nghe ngóng tình

hình và tìm kiếm từ ông một chút an lòng. Vì thế tôi không muốn ngồi nghe
ông trách móc hay kể công, nên định sẽ đi ngay. Nhưng khi thấy tôi nhấp
nhổm đứng dậy, ông bèn ra hiệu cho tôi chưa thể đi được, ông vẫn chưa nói
hết. Tôi cố nhìn vào thái độ của ông để phán đoán xem còn chuyện gì sắp
diễn ra. Trước mắt tôi, ở cự ly gần là một bộ mặt rất đáng ngại, xét về mọi
phương diện. Nó quá dài và vạt ở phía gần cằm, chiếc mũi gồ lên như một
đốt sống trâu bị tật, trong khi chiều ngang, nhất là cái trán lại quá hẹp và
bóng như bôi mỡ. Rất ít ánh sáng tỏa ra từ gương mặt ấy. Nhưng ấn tượng
thiếu thiện cảm nhất là cái miệng ông Huyện trưởng. Nó khiến người ta liên
tưởng tới cái ống nhổ ở các bệnh viện. Cặp mắt của ông thì khiến tôi nghĩ
tới loài quạ đen chuyên môn rình xem con vịt cái nào sắp trở dạ để cướp
trứng. Nó, cái cặp mắt khô khốc ấy luôn nhìn người khác như nhìn một con
mồi.

Hôm nay ông Huyện trưởng rõ ràng thể hiện một thái độ rất khác. Ông

có vẻ đang cân nhắc điều gì. Vì thế, ông đi đi lại lại trước mặt tôi, bật ngón
tay, miệng bành ra trong khi tay chân thì cứ vô tình chạm phải mọi thứ đồ
vật.

- Tôi định nói chuyện sòng phẳng với anh từ lâu - Ông dừng lại như để

cân nhắc từ ngữ - Nhưng cứ sợ anh hiểu sai nên tôi vẫn kiên nhẫn chờ dịp
nào đó - Ông nhìn thẳng vào tôi - Thực ra thì tôi và anh đã thỏa thuận làm
ăn bao giờ chưa nhỉ? Chắc chắn là chưa. Chúng ta thiếu chuyên nghiệp quá.
Chưa thỏa thuận nhưng cứ như là mọi việc chẳng còn gì phải bàn...

Tôi chưa biết ông Huyện trưởng muốn nói chuyện gì bằng màn rào

đầu loanh quanh và trúc trắc như vậy, nên chỉ tỏ ra là đang chăm chú lắng
nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.