MỐI CHÚA - Trang 246

- Hẳn là cha tôi đã rất xúc động. Nhưng không phải bất cứ việc gì

mình muốn mà đều có thể làm hoặc nên làm.

- Việc trở lại thăm cha cô hay việc gì khác? Ý cô là gì?

- Nếu tôi không xuất hiện ở làng Đồng, anh có nói với tôi bằng thứ

giọng ấy không? Nói thẳng ra là anh rất giận tôi, căm thù tôi, coi tôi là kẻ
rỗi việc chuyên đi phá đám. Một kẻ chọc gậy bánh xe... Nhưng chúng ta sẽ
nói chuyện đó sau.

Bất chợt Diệu chiếu cái nhìn nghiêm khắc vào tôi:

- Con trai của ngài Mr. Nam, anh có muốn biết tất cả sự thật về người

cha đáng kính của mình không?

Tôi khẽ nhún vai, tỏ vẻ không hiểu nhưng thực ra là tôi đang cố để giữ

bình tĩnh và cho thấy tôi thừa khả năng đối mặt với bất cứ điều gì. Nhưng
thú thực vào giây phút ấy, trái tim tôi đang run lên vì vẻ đẹp toát ra từ mọi
chi tiết trên gương mặt Diệu. Cô càng tỏ ra nghiêm nghị, thì vẻ đài các, dịu
dàng, nhân hậu, thông minh càng nổi bật trên khuôn mặt xinh đẹp gần như
hoàn hảo của cô. Không thể có một phụ nữ nào khác khiến tôi chỉ nghĩ đến
hương thơm và sự trinh bạch, như cô gái đang không giấu được vẻ căng
thẳng trước mặt tôi đây. Mọi thứ làm sao lại thành ra trớ trêu với tôi như
vậy! Tôi bỗng thốt lên ngoài mọi kiểm soát:

- Tôi đề nghị thế này - Tôi đứng dậy, đi gần về phía người đối diện

nhưng vẫn giữ một khoảng cách lịch thiệp, giọng trở nên da diết - tôi chưa
biết cô định mang đến cho tôi điều gì? Tôi thề là ngay cả đoán tôi cũng
không. Nhưng cho dù là chuyện gì, chúng ta không nhắc đến nữa có được
không? Những gì đã là quá khứ, thì để nó ngủ yên, có được không? Ý tôi
là, cô và tôi có thể nói chuyện khác và chỉ nói chuyện ấy thôi, hôm nay và
suốt cả cuộc đời. Những gì tôi chưa biết, coi như chưa xảy ra, những gì cô
muốn nói, coi như không có gì quan trọng. Bỏ lại hết, chỉ nói chuyện chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.