MỐI CHÚA - Trang 263

cuối cùng tôi phát hiện ra ông ta không có trên đời này... Mr... Đ...a...ại chỉ
là cái tên bịa. Chúng nó bịa ra ông ta... để... làm... gì... thì tôi... không...
bbb... iết. Tôi... đã... dùng... đủ mọi... mọi... mư... mưu... kế, nhưng...
nhưng... vẫn... khô... khôông... tìm thấy tung tích kẻ... giết... cha tôi. Tôi...
tôi... cần... phải... nhìn... thấy... tận... mặt để... chắc... chắn... là hắn...

- Vậy ai là kẻ đã ra tay với cha ông? - Tôi hỏi trong nỗi kinh hoàng,

biết rằng mọi thứ sắp tắt vĩnh viễn với ông ta. Tôi hy vọng biết đâu có thể
giúp ông những gì ông chưa làm được.

- Đã... mười... năm, tôi... nằm... gai... nếm... mật... nhưng...

Ông Sinh lắc đầu nhè nhẹ.

- Ông có muốn nói thêm với tôi điều gì không?

- Tôi... T...ô...i...

Ông Sinh cố đẩy hơi qua cổ họng nhưng thần chết đã nhanh tay chặn

ngang lời ông. Tôi quỳ xuống vuốt mắt cho ông rồi lặng lẽ bỏ ra ngoài.

Tôi ra khỏi bệnh viện và bảo bác Tâm phóng thẳng về nhà. Tôi cần

phải biết mọi bí mật về cha mình. Thôi thúc bất thưởng này xuất phát từ
linh cảm của tôi về một điều khủng khiếp nào đó sắp xảy ra. Tôi chỉ không
dám khẳng định nó đang nhắm vào ai.

Nhưng khi về đến nhà thì tôi không biết mình cần làm ngay điều gì.

Rốt cuộc thì cha tôi là ai? Cái chết của ông có liên quan gì đến tất cả những
bí mật đang còn nằm trong ngăn kéo của tôi kia? Bức điện ký tên Mr. Đại,
thực chất là của ai? Cha tôi tin có Mr. Đại từ khi nào, bởi rõ ràng ông đã
mang tên và hình ảnh của ngài đến nhiều nơi, nhét vào ký ức và hình dung
của không ít người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.