MỐI CHÚA - Trang 68

gặp bố tôi. Không biết họ gặp nhau trong hoàn cảnh nào. Chỉ biết là bố tôi
đã thuyết phục được bác tin rằng phần đời tươi đẹp vẫn chưa khép lại với
bác. Mối thâm tình giữa hai người thuộc hai đẳng cấp khác nhau về tiền
bạc, là điều còn bí ẩn với tôi. Bố tôi đã nhận bác làm lái xe riêng cho đến
tận khi ông qua đời. Tôi quyết định mời bác ở lại tiếp tục lái xe cho mình.
Lúc đầu bác từ chối vì cho rằng, ngoài bố tôi ra, không ai có thể hiểu được
bác và ngoài bố tôi ra, không ai khiến bác toàn tâm toàn ý phục vụ. Bác
không muốn gây khó cho tôi. Nhưng nhờ mẹ tôi tác động, bác đã đồng ý.
Bác chuyển sự tận tâm, trung thành khi phục vụ bố, sang dành cho tôi. Về
mặt vị thế xã hội, bác là giúp việc, nhưng trong thâm tâm tôi coi bác như
người bố.

Một hôm, trong lúc đưa tôi đi gặp bạn bè, già Tâm lần đầu tiên chủ

động nói với tôi (bình thường bác chỉ hỏi cần gì để bác phục vụ):

- Tôi biết anh đang như người ở giữa trận đồ bát quái, phải cân nhắc

giải quyết một lúc quá nhiều việc nên có chuyện này muốn nói với anh, chả
biết anh có muốn nghe không?

- Bác cứ nói, cháu đang rất cần một lời khuyên.

- Khuyên thì tôi không dám, vì tôi có biết gì về công việc của anh đâu

mà khuyên. Hồi còn ông thân sinh anh - anh khiến tôi thấy nhớ ông ấy quá
- chúng tôi nói nhiều chuyện nhưng tôi không dám coi bất cứ lời nào trong
đó là những lời khuyên. Nguyên tắc của tôi là thế, người nào phải đúng vị
trí và phận sự của người ấy.

- Với cháu thì bác cứ thoải mái.

- Hãy học cách kiên nhẫn và khôn ngoan của bố anh. Tôi chưa thấy ai

có khả năng kiên nhẫn như ông ấy.

Già Tâm nói bằng thái độ rất nghiêm trang. Mỗi khi nhắc đến bố tôi,

già đều giữ thái độ ấy. Nhiều lần già bảo không gặp bố tôi, kể như đời già

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.