MỐI CHÚA - Trang 73

trên tay, ông ta khẽ xoay xoay như để tìm trong thứ nước đỏ rực ấy một
triết lý nào đó về khoái lạc. Sau đó ông ta uống một hóp nhỏ, mắm môi,
chép lưỡi rồi hỏi tôi:

- Anh không dùng chút gì à?

- Những lúc thế này tôi thích ngồi nhìn người khác uống hơn là chính

mình uống. Tôi nói thật đấy.

- Đã ai bảo anh nói dối đâu. Nhưng giữa lưng chừng trời, uống một ly

rượu vang đỏ hảo hạng luôn cho ta một cảm xúc rất khác lạ. Anh cứ thử mà
xem. Mẹ kiếp, không có mấy thằng Tây mũi lõ liệu đến kiếp nào chúng
mình mới được lên tiên thế này nhỉ?

Tuy ông Sinh nói ra vẻ lọc lõi vậy, nhưng cặp mắt ông, trong khoảnh

khắc bất chợt nào đó mà tôi bắt gặp, thì lại như đang thể hiện một con
người khác. Nó như phải giấu đi sự sắc sảo, những tâm sự sâu kín. Có cảm
giác ông đang cố đánh lừa cả tôi rằng, ông rất biết cái thứ hạng của kẻ
chuyên môi giới gặp các nhân vật quan trọng trong giới chỉ trỏ. Nó hèn hạ
và đầy vụ lợi nên tôi cứ tha hồ mà coi khinh. Điều đó, như đã kể, tôi chỉ bắt
gặp trong một thoáng nào đó rất nhanh, khiến tôi cứ thấy lảng vảng trong
đầu câu hỏi: Ông ta thực chất là ai và đang mưu cầu điều gì qua chuyến đi
rất khó hiểu này? Phải, rất khó hiểu, cả từ chính tôi. Gần như tôi bị ông ta
cám dỗ. Nó y như ai đó bỗng tin qua miệng một kẻ ba hoa rằng dưới đáy
biển có viên kim cương và quyết định lao xuống trong trạng thái mất kiểm
soát.

- Anh chắc quen với cảm giác đó hơn tôi? - Ông Sinh vẫn xoay xoay

ly rượu đỏ như máu, hỏi mà không nhìn sang tôi.

Tôi cố lảng tránh câu hỏi của ông ta, để tập trung suy nghĩ vào công

việc sắp tới. Trong khi ông ta ba hoa về rượu vang, tranh thủ phô trương
kiến thức về văn hóa rượu bằng những mẩu cóp nhặt từ miệng người khác,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.