MỌI ĐIỀU TA CHƯA NÓI - Trang 123

- Đó chính xác là điều anh vừa nói với em còn gì, em uống rượu à?
- Một chút ạ.
- Em khỏe đến mức ấy ư?
- Ồ vâng! Sao tất cả mọi người đều muốn em phải không ổn kia chứ?
- Anh thì cho rằng mình là người duy nhất đấy chứ!
- Anh ấy muốn gì thế?
- Anh cho là nói về em, nếu không thì vì cậu ta đang chuyển mục tiêu;

nhưng trong trường hợp đó, Adam đã uổng phí cả buổi tối rồi, cậu ta không
thuộc gu của anh.

- Adam đến để nói với anh về em?
- Không, cậu ta đến để anh nói với cậu ta về em. Đó là điều mọi người

vẫn làm khi nhớ người mà họ yêu quý.

Stanley nghe thấy tiếng thở của Julia trong ống nghe.
- Cậu ta đang buồn, em thân mến ạ. Anh không có thiện cảm đặc biệt gì

với cậu ta, anh chưa bao giờ giấu em điều ấy, nhưng anh không muốn thấy
một gã đàn ông phải khốn khổ.

- Tại sao anh ấy buồn? cô hỏi bằng giọng thành thực hối lỗi.
- Hoặc là em đã hoàn toàn trở nên ngu ngốc, hoặc là em thật sự say rồi!

Cậu ta tuyệt vọng, vì sau khi hủy hôn có hai ngày, vị hôn thê của cậu ta...
Chúa chứng giám anh ghét cay ghét đắng khi cậu ta gọi em như vậy, đó là
một từ đáng bỏ xó lâu rồi... tóm lại, vị hôn thê của cậu ta đã ra đi mà không
hề để lại cho cậu ta địa chỉ hay giải thích cho sự trốn tránh này. Nói thế đã
đủ sáng rõ chưa hay em muốn anh gửi chuyển phát nhanh cho em một ống
aspirin?

- Trước tiên, không phải em ra đi mà không để lại địa chỉ, và em đã ghé

qua gặp anh ấy...

- Vermont ấy à? Em dám nói với cậu ta rằng em đi Vermont cơ đấy! Em

gọi đấy là một địa chỉ?

- Có vấn đề gì với Vermont sao? Julia hỏi bằng giọng bối rối.
- Không, tóm lại là không trước khi anh hành động dại dột.
- Anh đã làm gì vậy? Julia nín thở hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.