MỌI ĐIỀU TA CHƯA NÓI - Trang 154

- Tại sao, bởi vì anh thì không làm như thế mà!
- Thật buồn vì hai mươi năm làm bạn rồi mà em vẫn chưa hiểu ra rằng

anh là tất cả, chỉ trừ tấm gương để em noi theo thôi. Hãy mở lá thư ấy ngay
hôm nay, đọc nó vào ngày mai nếu em thích, nhưng nhất là đừng hủy nó đi.
Có lẽ anh đã nói dối em một chút; nếu Edward để lại cho anh một lá thư,
anh sẽ đọc nó cả trăm lần, hàng giờ liền, để chắc chắn hiểu được mỗi từ viết
trong đó, ngay cả khi anh biết rõ rằng anh ấy sẽ không bao giờ dùng bằng
ấy thời gian để viết cho anh. Bây giờ em có thể nói với anh là em đi đâu
được chưa? Anh nóng lòng muốn biết đầu số điện thoại nơi anh có thể gặp
được em tối nay.

- Là sáng mai thì đúng hơn và anh cần phải bấm số 49.
- Đầu số nước ngoài hả?
- Của Đức, ở Berlin.
Một khoảnh khắc yên lặng. Stanley hít vào thật sâu trước khi tiếp tục

cuộc trò chuyện.

- Em đã phát hiện ra điều gì đó trong lá thư em vừa mở ư?
- Anh ấy vẫn còn sống!
- Dĩ nhiên rồi..., Stanley thở dài. Và em gọi cho anh từ phòng chờ sân

bay để hỏi rằng liệu em có lý không khi lên đường tìm lại cậu ấy, thế chứ
gì?

- Em gọi cho anh từ cầu thang lên máy bay... và em cho là anh đã trả lời

câu hỏi của em rồi.

- Vậy thì đi thôi, cô ngốc ạ, đừng bỏ lỡ chuyến bay này.
- Stanley này?
- Lại chuyện gì nữa thế?
- Anh có giận không?
- Ôi không, anh ghét khi đã biết em quá rõ như thế này, chỉ thế thôi. Em

còn câu hỏi ngớ ngẩn nào khác không?

- Anh làm thế nào mà...
- Mà trả lời được các câu hỏi trước cả khi em nói ra miệng chứ gì?

Những kẻ ác khẩu sẽ nói với em rằng anh đàn bà hơn cả em, nhưng em có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.