MỌI ĐIỀU TA CHƯA NÓI - Trang 161

Hai sĩ quan cảnh sát hàng không có nhiệm vụ kiểm tra hàng trăm hộ

chiếu của hành khách vừa từ ba chuyến bay đổ xuống. Anthony nhìn giờ
trên bảng hiển thị.

- Trước chúng ta còn hai trăm người nữa, bố e là chúng ta không thể kịp

giờ.

- Thì chúng ta sẽ bay chuyến sau! Julia đáp.
Qua trạm kiểm soát rồi, họ chạy khắp một loạt hành lang cùng thang

cuốn.

- Nếu có cuốc bộ từ New York thì chúng ta cũng phải đến nơi rồi,

Anthony càu nhàu.

Vừa nói dứt câu, ông ngã khuỵu xuống.
Julia đã cố đỡ ông, nhưng cú ngã bất ngờ đến mức cô trở tay không kịp.

Cầu thang cuốn tiếp tục tiến lên trước, mang theo Anthony vẫn nằm sóng
soài.

- Bố ơi, bố ơi, tỉnh lại đi! cô vừa hét lên, hốt hoảng, vừa lay người ông.
Tiếng lách cách của điện tử lưới ở bo mạch vang lên rõ rệt. Một hành

khách chạy vội lại để giúp Julia. Họ cùng nâng Anthony dậy và đặt ông
nằm xa ra một chút. Người đàn ông cởi áo vest ra và kê xuống dưới đầu
Anthony vẫn đang nằm bất động. Ông ta đề nghị gọi cấp cứu.

- Không, chớ có gọi! Julia van vỉ. Không sao đâu, chỉ là một cơn khó ở

thôi mà, tôi quen với chuyện này rồi.

- Cô chắc chứ? Chồng cô có vẻ ốm lắm.
- Đây là bố tôi đấy chứ! Ông bị tiểu đường, Julia nói dối.
- Bố ơi, tỉnh lại đi, cô vừa nói vừa lay người ông lần nữa.
- Để tôi bắt mạch cho ông ấy xem sao.
- Đừng đụng vào ông ấy! Julia thét lên hốt hoảng.
Anthony mở một bên mắt.
- Chúng ta đang ở đâu thế này? ông hỏi và cố gắng đứng lên.
Người đàn ông đã giúp Julia ban nãy đỡ ông dậy. Anthony đứng dựa

lưng vào tường trong lúc lấy lại thăng bằng.

- Giờ là mấy giờ rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.