MỌI ĐIỀU TA CHƯA NÓI - Trang 250

- Chưa đâu, Julia đáp.
- Chưa sinh con hay chưa kết hôn vậy?
- Cả hai.
- Mới chỉ là dự định chăng?
- Vết sẹo trên cằm anh, trước kia anh chưa có.
- Trước kia anh mới chỉ nhảy từ trên tường xuống thôi, chưa nhảy trúng

quả mìn nào.

- Trông anh to ra đấy nhỉ, Julia mỉm cười nói.
- Cảm ơn em!
- Đó là một lời khen, em thề, như thế rất hợp với anh.
- Em nói dối dở lắm, nhưng mà anh già đi nhiều, rõ là thế rồi. Em đói

không?

- Không ạ, Julia đáp, mắt nhìn xuống.
- Anh cũng không đói. Em có muốn đi dạo một lát không?
- Em có cảm giác mỗi từ em nói ra sẽ là một từ ngu ngốc.
- Làm gì có chuyện đó, bởi vì em chưa tiết lộ gì với anh về cuộc sống

của em cả, Tomas nói, vẻ rầu rĩ.

- Em đã tìm lại được quán cà phê mình hay ngồi, anh biết đấy.
- Anh thì chưa từng quay lại đó.
- Ông chủ quán vẫn nhận ra em.
- Em thấy chưa, em đâu có thay đổi mấy.
- Họ đã phá bỏ tòa nhà mình ở trước kia để xây lên một tòa nhà mới tinh.

Trong khu phố của mình, chỉ mảnh vườn nhỏ phía đối diện là còn nguyên.

- Có lẽ như vậy tốt hơn. Anh không có kỷ niệm nào tốt đẹp ở đó, ngoại

trừ vài tháng chúng ta chung sống. Bây giờ anh ở Tây Đức. Đối với nhiều
người, điều đó không còn ý nghĩa gì nữa, nhưng anh thì từ cửa sổ nhà mình,
anh vẫn nhìn thấy đường biên giới.

- Knapp đã kể với em về anh, Julia tiếp tục.
- Cậu ấy nói với em những gì?
- Nói là anh điều hành một nhà hàng bên Ý và anh đã có một lũ nhóc vẫn

giúp bố chúng nướng pizza, Julia đáp.

- Đồ đần... cậu ta kiếm đâu ra những thông tin điên rồ như vậy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.