MÔI KỀ MÔI - Trang 111

Rất ngạc nhiên, nàng bất ngờ mất một giây rồi lấy lại bình tĩnh ngay. “Tôi
không nghĩ vậy... Ý tôi là, sao anh nghĩ vậy được chứ... Tôi chỉ muốn thấy
Dean bị bắt, và Russ nói đừng trả lời thư của hắn ta mà không nói trước với
anh ấy.”

“Vậy để xem nào, đó càng là lý do hoàn hảo để qua đó. Tôi sẽ gọi cho cậu
ta và nói là cô đang trên đường tới.” Jerry cúi người lên chiếc bàn. “Cậu ta
sẽ rất khó chịu nếu cô không nói cho cậu ấy biết.”

Có thể anh ta đúng. Laurel mím môi. “Anh sẽ gọi và cho anh ta biết tôi
đang tới hả?”

“Tất nhiên.”

“Thôi được rồi, cảm ơn anh.”

Laurel đứng dậy, giữ chặt chiếc ví, vẫn không chắc đây là ý hay. Nhưng
nàng không biết làm gì khác. Russ không dùng hộp thư ở nhà, mà nếu ở cơ
quan có thì anh cũng chẳng bao giờ động đến. Nàng có thể quay lại trạm
cảnh sát vào ngày mai rồi lại phải đợi chờ anh thư ký ở cửa trước, hoặc
nàng phải đợi đến tận thứ Sáu mới gặp được anh.

“Rất vui được gặp anh, thanh tra Anders. Cảm ơn anh.”

“Tôi cũng rất vui được gặp cô, Laurel ạ.” Anh ta đứng dậy.

Nàng vẫy anh ta ngồi xuống. “Không cần đâu, tôi có thể tự ra ngoài được.
Chào anh.”

Đứng thẳng vai lên, nàng tự nhắc mình là phải tự lập. Nàng sắp đi hộp đêm.
Nàng đang có mối quan hệ thân mật với một cảnh sát.

Nàng có thể xử lý một cuộc viếng thăm nho nhỏ không có chuẩn bị trước,
không vấn đề gì.

Jerry nhìn Laurel bước đi, hông nàng đong đưa thật tự nhiên mà gợi cảm.
Nàng mặc quần áo kín đáo, nhưng cũng không hoàn toàn che hết các đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.