MÔI KỀ MÔI - Trang 110

Laurel thật sự chưa từng ở trong một đồn cảnh sát bao giờ. Thật thất vọng.
Thế mà nàng cứ ngỡ ở đây toàn những cảnh sát như đấu sĩ và bọn tội phạm
phát cuồng bị tống cổ vào đâu đó chứ. Chỉ có vài người đàn ông và phụ nữ
mặc đồng phục, vài người chỉ mặc quần bò và áo sơ mi, đi quanh một mê
cung không có cửa sổ gồm mấy phòng ngăn và những văn phòng nhỏ xíu.
Một gã mặc com lê màu xám đang ăn bỏng ngô ngoài phòng phục vụ đơn,
anh ta dùng cái thìa nhựa xúc thật nhiều rồi bỏ vào miệng.

Jerry ra hiệu mời nàng ngồi vào một cái ghế gấp bằng kim loại cạnh chiếc
bàn đầy ảnh của anh ta với một người phụ nữ có mái tóc đen bồng bềnh.
“Có việc gì thế? Tôi biết cô tìm Russ. Là chuyện công việc hay chuyện
riêng?”

Laurel tháo khăn ra đặt lên váy, cảm thấy mình đang đỏ mặt vì xấu hổ.
Không biết đồng nghiệp của Russ có biết gì về nàng và có biết chuyện đêm
đó không. “Công việc với cảnh sát thôi. Tôi lại nhận được mail của Trevor
Dean. Hắn muốn gặp tôi vào thứ Bảy.”

Anders không hề phản ứng gì, vẫn ngồi thả lỏng trên ghế. “Ồ, bây giờ mọi
chuyện thú vị đây. Nhất định Russ muốn biết tin này lắm.”

“Anh có thể gọi điện báo cho anh ấy biết không? Tôi không nghe được điện
thoại.” Nàng vỗ vào tai và nhún vai vẻ không biết.

“Chắc chắn rồi. Hay cô có thể qua nhà cậu ấy trên đường về và nói luôn.
350 phố West, số 135. Qua đường chỉ năm phút là đến. Tôi biết cậu ta đang
ở nhà, bọn tôi vừa nói chuyện mà.”

“À, tôi nghĩ anh ấy không thích tôi đến đâu.” Laurel rất muốn, rất hiếu kỳ
xem nhà Russ thế nào, nàng muốn gặp em trai của anh nữa. Nhưng nàng
biết nếu đến mà không báo trước thì không hay lắm.

Anh và nàng đã qua đêm cùng nhau, lại có kế hoạch cho cuối tuần tới nữa.
Nàng không muốn phá vỡ điều đó.

“Chắc chắn là cậu ta muốn chứ. Cậu ta đối xử với cô tệ lắm hả Laurel?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.