MÔI KỀ MÔI - Trang 187

Đúng là câu hỏi đáng giá triệu đô.

“Giống cô thôi. Thức dậy sau một bữa rượu túy lúy và một đêm làm tình
nóng bỏng.” Anh nhìn khắp phòng mà không thấy dấu hiệu quần áo của
mình ở đâu.

Cô ta vỗ tay vào tai. “Không! Đừng nói thế “

Jerry bắt đầu tự tận hưởng một mình thêm chút nữa. Ít nhất anh không phải
là người duy nhất mất thể diện ở đây. Nhìn cô rên rỉ và mất hết niềm tự tin
đầy ác ý mà cô có thừa đêm qua. Mái tóc rủ xuống, lớp trang điểm lem
nhem sau một đêm, nhìn cô hầu như không có gì đặc biệt. Cũng xinh đẹp,
thậm chí hút hồn một cách kỳ quái.

“Nếu cô không muốn thì chúng ta không nói.” Anh ném cái chăn ra và nằm
chắn hết mặt cô. “Chỉ cần giúp tôi tìm quần áo, rồi tôi sẽ gọi taxi hoặc bắt
xe buýt về nhà.”

Cô ta lại thét lên. “Ôi Chúa ơi! Biện minh.” Cô ta ôm đầu rên rỉ. “Tôi
không bao giờ làm việc vô lý này - không bao giờ. Tôi không ngủ với đàn
ông lạ. Tôi làm tình an toàn khi tỉnh táo và có mối quan hệ nghiêm túc, tôi
chưa bao giờ, chưa từng ngủ với bọn heo Neanderthal phân biệt đối xử theo
giới tính.”

“Vậy thì tôi có thể hiểu vì sao cô quá căng thẳng rồi.”

Cô huých mạnh khuỷu tay vào người anh, làm tấm chăn rơi ra và ngực cô
lộ ra lần nữa. “Ra khỏi giường tôi trước khi tôi gọi cảnh sát.”

Jerry cười to, thật sự bây giờ anh đang rất thích thú. “Tôi ghét phải phá
đám cô, nhưng tôi là cảnh sát. Thanh tra Jerry Anders. Và cô có thể gọi
mấy cậu bạn thân của tôi nếu muốn, nhưng không chắc là tôi phạm luật ở
đây đâu.” Anh đứng dậy, hơi nhăn mặt vì những sợi cơ mệt mỏi không
muốn nhúc nhích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.