MÔI KỀ MÔI - Trang 205

Laurel ngạc nhiên. “Nhà anh không phải hố rác, và em không cần tiện nghi
sang trọng mới thoải mái được! Em không phải công chúa quen được
nuông chiều, Russ Evans ạ, và em không bằng lòng khi anh ám chỉ em
thế.”

“Em đã quen với những đồ sang trọng, hãy thừa nhận đi.”

Thật không công bằng, và đau đớn thay anh lại nghĩ nàng quá nông cạn.
“Tất cả mọi người đều thích đồ sang trọng. Nhưng em làm việc trong một
cửa hàng kẹo - em không, và không bao giờ là một kẻ hợm mình. Và nếu
anh nghĩ em quá tầm thường, em không thể tưởng tượng nổi sao anh lại
muốn em sống cùng anh.”

“Ôi Chúa ơi.” Anh đảo mắt. “Đừng làm thế. Anh không nghĩ em là kẻ hợm
mình. Tệ thật, em đang hẹn hò với anh, phải không nào? Anh chỉ nghĩ một
cô gái như em có thể làm tốt hơn những gì anh đề nghị, nhưng anh lo cho
em. Anh muốn em được an toàn và tránh xa vùng nguy hiểm, và đó là lý do
vì sao anh muốn em chuyển đến nhà anh.”

Không phải vì anh yêu nàng.

Không phải vì anh không thể chịu được khi rời xa nàng. Vì anh muốn bảo
vệ nàng. Lẽ ra nàng phải cảm thấy vui mới đúng, vì anh quan tâm, anh chu
đáo, như một người đầy tớ nhân dân tận tụy.

Thay vào đó nàng chỉ thấy khó chịu, điều đó khiến nàng muốn giày vò anh.
“Cái gì nguy hiểm? Gã nào đó nhìn em từ ngoài cửa sổ... Em sẽ lắp đèn pha
và lúc nào cũng bật sẵn chuông báo động. Em sẽ lắp rèm vào cửa sổ phòng
bếp. Dean muốn tiền của em, và hắn sẽ không lấy được. Hắn cũng không
kéo em ra khỏi nhà được.”

“Đừng mất trí thế. Em không thể tự bảo vệ mình!” Russ buông tay, nắm
chặt hai bàn tay tức tối. “Căn nhà này rất rộng! Không phải Ferris có thể
bảo vệ em trước bất kỳ cái gì, nó chỉ biết ăn nhiều thôi. Hãy dùng cái đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.