MÔI KỀ MÔI - Trang 253

trai cô ta làm việc ở đây. Tôi nói chỉ có anh thôi, nhưng cô ấy không chịu
nghe.”

Trevor đứng dậy, nhưng chưa kịp nói gì thì Jill đã vào xuất hiện ở lối vào
sau lưng Catherine.

“Anh đây rồi! Em biết là anh ở đây mà!”

Chết tiệt! Cô ta tìm ra hắn rồi. Cố nuốt câu chửi thề vào trong, Trevor nhìn
bộ dạng của Jill. Cô nàng thả tóc, đôi mắt và làn da như sưng lên, lúc mặc
áo lại còn quên chưa đóng một cái cúc.

Nhưng thậm chí trong khi đang cố gắng nghĩ làm thế nào cô ta tìm ra hắn
và cô ta làm gì ở đây, hắn vẫn cố gắng tìm cách thoát khỏi tai họa có thể
giáng xuống đầu mình. Hắn nhìn Jill lo lắng. “Jill, em yêu, có chuyện gì
vậy? Sao em suy sụp thế?”

Người đàn bà lẳng lơ vô ơn ném thật lực cái va li về phía hắn, tay cô đập
vào Laurel trước khi hắn kịp bắt lấy va li trong không trung. “Jill, cứ việc,
em vừa đánh Laurel đấy. Bình tĩnh đã.”

Hắn đặt cái va li lên chiếc ghế hắn vừa ngồi và cố gắng không nổi cáu. Hắn
phải đưa Jill ra khỏi đây, xoa dịu cô ta bằng sự ân cần trìu mến, làm tình
với cô ta thật nồng thắm và không bao giờ phàn nàn về tính keo kiệt của cô
ta. Còn bây giờ cô ta đang làm mọi chuyện rối tung lên rồi.

“Laurel?” Jill quay lại nhìn Laurel, nàng vừa bị đập vào tay cô và đang đi
lần lần ra cửa. Nhìn Jill rất giận dữ. “Cô là Laurel à?”

Trevor nheo mắt. Thế quái nào mà cô ta lại nhận ra cái tên Laurel? Thường
thì hắn rất thích phụ nữ ghen, nhưng lúc này thật tệ.

“Đồ hư hỏng!” Jill xô vào người Laurel. Rồi cô ta bắt đầu khóc lóc và đánh
đập hắn, hắn cố gắng cầm lấy tay cô nàng. “Đừng động vào tôi, đồ con lừa
dối trá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.