MÔI KỀ MÔI - Trang 254

Không vấn đề gì với hắn cả, nhưng không còn kiên nhẫn với cô ta được
nữa. Hắn biết càng để cô ta ở đây lâu, càng dễ bị lộ. Nhưng hắn vẫn cố giở
giọng xoa dịu, ra vẻ như một người tình đang ngơ ngác không hiểu chuyện
gì xảy ra. “Mình có thể nói chuyện này ở nhà được không? Anh đang làm
việc, còn em đang mất bình tĩnh. Anh cần công việc này Jill ạ, anh cần
tiền.”

“Anh không phải trở lại nhà tôi làm gì. Tôi sẽ tống cổ anh ra ngoài, trả lại
chìa khóa nhà cho tôi.”

“Em yêu, em không muốn làm thế đâu. Dù chuyện này là thế nào, ta có thể
xem xét lại.” Chưa bao giờ hắn thấy Jill khó chịu thế này, và cô nàng vẫn
chưa biết hắn rút tiền trong thẻ tín dụng của cô ta.

Laurel đang ra khỏi phòng, nàng đá vào thanh chặn cửa trên đường ra để
cánh cửa đóng lại phía sau lưng. Trevor rất vui, trong trường hợp Jill có nói
điều gì thì hắn cũng không muốn Laurel biết.

Nhưng Jill đã thấy Laurel làm gì và đâm bổ ra cửa. “Đừng bỏ đi Laurel. Tôi
sẽ đi, và rồi cô sẽ hoàn toàn sở hữu anh ta!”

“John?” Laurel nhìn hắn, mắt mở to.

Chết tiệt. Trevor chỉ nhún vai, giống như hắn không biết chuyện gì đang
xảy ra.

Jill vòng qua chỗ hắn. “John ư? Sao cô ấy lại gọi anh là John? Tên anh là
Pete Trevor cơ mà, hay đó cũng là nói dối?”

Laurel cực kỳ bối rối, nàng cũng không hiểu những gì Jill nói hay cũng
chẳng biết ý nghĩa của những chuyện đó. Nàng chỉ biết đứng giữa cửa, tay
cầm nắm cửa giống như không biết chắc mình nên làm gì.

Chẳng có gì phải tranh cãi với Jill. Nàng chẳng được lợi lộc gì từ cô ta cả.
Hắn móc tay vào túi, lấy chìa khóa ra khỏi chùm và đưa cho cô ta. Chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.