MÔI KỀ MÔI - Trang 269

Chương 25

Russ nguyền rủa tất cả những ổ gà khi đưa Laurel từ bệnh viện về nhà.
Tháng Hai ở Celevand người ta chẳng có biện pháp phòng tránh gì mấy thứ
chết tiệt này. Những đống muối chất mặt đường để tránh đóng băng lại tạo
thành những hố lớn nham nhở dọc tuyến đường. Những đội sửa chữa phải
đến tháng Tư mới tới. Anh lái xe rất chậm, nhưng anh không muốn về nhà
vào lúc nửa đêm, khi mà mỗi cái cau mày của Laurel đều làm ruột gan anh
rối bời và ngực anh nghẹt thở.

Bác sĩ phòng cấp cứu quả quyết với anh rằng vết đâm của Laurel không sâu
và chỉ cần vài mũi khâu nhỏ. Cú đánh Dean giáng vào lưng nàng cũng tạo
vết thâm tím, tính khí của nàng cũng thay đổi theo, nhưng nàng đã bình
phục. Một vài ngày tới nàng sẽ vẫn có cảm giác bị tra tấn liên hồi, đau đớn
và khó cử động.

Mẹ Laurel đã gặp anh ở bệnh viện và giúp ích khá nhiều, bà bình tĩnh hơn
Russ nghĩ. Bà bình tĩnh hơn anh nhiều trong suốt quá trình chờ đợi. Anh cố
gắng yêu cầu bác sĩ cho ở cùng Laurel làm người phiên dịch nhưng nàng
xua đuổi anh với ánh mắt giận dữ, giống như anh vừa nói gì sai vậy.

Nhưng nàng đồng ý để anh đưa về nhà. Russ sẽ không nhận câu trả lời
không nữa. Anh sẽ luôn ở bên Laurel kể cả khi nàng đi vào buồng tắm trơn
bóng cho tới khi anh chắc chắn là nàng đã hoàn toàn bình phục.

Anh bẻ lái vào chỗ để xe nhà mình, cuối cùng cũng yên tâm vì đã về tới
nhà.

Laurel dựa lên cửa xe, đối diện với anh. “Sao chúng ta lại về nhà anh?”

“Không có cầu thang. Mẹ em đồng ý rồi. Bà sẽ mang một ít đồ tới cho em
sau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.