MÔI KỀ MÔI - Trang 279

“Vì đã sai lầm, vì đã không hiểu em muốn gì.” Anh với tới người nàng,
nâng cằm nàng lên, di ngón tay cái trên môi nàng. “Anh xin lỗi vì sự quan
tâm của anh đã gây áp lực cho em. Anh không định làm như vậy, anh chỉ
muốn em được an toàn và hạnh phúc. Anh muốn chăm sóc em vì anh yêu
em. Và cũng muốn em quan tâm đến anh. Mãi mãi.”

Laurel hôn ngón tay anh, môi nàng run run trên từng đốt ngón tay.

Những ý nghĩ trong đầu nàng vỡ vụn, lộn xộn và không chắc chắn. Nhìn
anh rất buồn, rất mệt mỏi. Russ Evans, một cảnh sát cứng rắn, ăn nói thô lỗ,
đang chia sẻ trái tim anh với nàng, trao cho nàng tất cả tình cảm của anh.

“Hôm qua khi nhìn thấy Dean đánh em, anh nghĩ anh có thể sẽ mất em
trước khi có được em, và ý nghĩ ấy giết chết anh luôn từ lúc đó. Anh muốn
cùng với em, Laurel ạ, anh muốn nỗi đau này trong lòng anh tan đi. Anh
chưa bao giờ say mê và tôn trọng một người phụ nữ như với em... Và anh
cần biết cuối mỗi ngày anh có được cùng em ngủ chung một giường
không.” Russ giữ tay trên má nàng. “Cưới anh nhé, Laurel.”

Oa. Không biết vì sao nàng chưa thực sự tin vào điều đó. Nàng chưa từng
cho phép mình tin là Russ muốn kết hôn. Mắt nàng mờ đi và nàng nhận ra
mình đang khóc, mạnh mẽ và nhanh chóng quá, đêm qua nàng đã bao lần
muốn khóc như thế này mà không khóc được. Russ muốn cưới nàng làm vợ
và nàng sắp nổ tung, vỡ òa trong tất cả yêu thương và cảm xúc đang trào
dâng, trong tất cả hy vọng và quyết tâm để cuối cùng nàng cũng được thực
sự sống cuộc sống của riêng mình.

Nước mắt rõ ràng đã làm Russ hoảng sợ. Anh bắt đầu vỗ về hai má nàng,
đôi mắt mở to, nhưng nàng không thể thốt lên lời nào để làm yên lòng anh.
Không thể bắt đầu giải thích rằng nàng chưa bao giờ mong đợi được cảm
thấy hạnh phúc ngập tràn thế này, thật tuyệt vời.

“Anh xin lỗi - quái thật, có chuyện gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.