MÔI KỀ MÔI - Trang 278

Nhưng Russ vẫn bạnh quai hàm ra bướng bỉnh. “Không. Anh sẽ không
nhắc lại mấy lời bẩn thỉu đó đâu.”

Laurel hít thật sâu, cố gắng nhìn vào mắt anh, đôi mắt đang liếc sang trái.
Nàng gạt cái chăn ra và nói điều nàng muốn sẽ làm cả hai đau đớn, nhưng
mọi chuyện cần phải rõ ràng. Nàng yêu Russ, muốn tiến lên phía trước và
liều lĩnh sánh bước cùng anh, nhưng họ phải thiết lập các thông số cho mối
quan hệ của mình trước khi đi xa hơn. “Russ. Anh phải nói cho em biết,
phải tin là em có thể chấp nhận được, nếu không vấn đề của chúng ta sẽ trở
nên nghiêm trọng. Khi đó em không chắc chúng ta có thể điều chỉnh được.”

“Laurel...” Đôi mắt nâu sẫm tuyệt vọng nhìn dán vào mắt nàng thật lâu.
Anh nói dứt khoát. “Anh không muốn nghe điều này.”

“Nhưng em thì có.”

Russ thở dài. “Hắn bảo em là đồ câm điếc.”

“Ôi!” Laurel cười đau khổ, giật mình vì những lời gièm pha của Dean thốt
ra từ miệng Russ. Sức nặng của những từ đó, sự cay nghiệt và hèn hạ đó
cho nàng thấy nàng đã hoàn toàn sai lầm về một điều. Đôi khi có những lý
do chính đáng để bảo vệ người mình yêu thương.

“Em nghĩ là anh đúng, sau tất cả mọi chuyện. Em sẽ không thích biết mấy
lời đó.” Dòng nước mắt đáng nguyền rủa cuộn vào trong mắt nàng, thổn
thức và nhạt nhòa, rõ là muốn làm bẽ mặt nàng trước mặt Russ. Nàng có
chấp nhận được điều đó hay không là cả một vấn đề, lời lăng mạ tầm
thường ác ý làm nàng nghẹt thơ.

Russ đứng dậy, tới bên nàng, tay anh nắm lại giơ lên trước ngực. “Anh xin
lỗi...”

“Vì cái gì? Anh không phải là người nói điều đó.” Laurel chớp mắt mạnh
để ngăn hai dòng lệ đang chực trào ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.