MÔI KỀ MÔI - Trang 50

Jerry nhìn anh lạnh lùng, quai hàm bất động. Anh ta đã quên cạo râu. Bộ
râu đen dài mọc vô tội vạ dọc cằm và môi trên, mắt anh ta đỏ ngầu, đây là
kết quả của bữa tiệc nhận bằng chỉ toàn cãi vã. Jerry là mẫu người không
đẹp trai cũng không xấu, chỉ là nhìn rất cân đối, hài hòa, không có khuyết
điểm gì lớn lắm, và đủ hài hước để cuốn hút mọi người trong gang tấc.

“Cậu là trẻ con phải không? Thật sự không phải cậu muốn tớ đến đây mà
trấn giữ cái cửa nhà cô ta chứ?” Mặc dù ý tưởng đó đã lặp đi lặp lại suốt
mấy ngày qua khiến anh không làm được gì. Nhưng nếu không thừa nhận
thì anh sẽ gặp rắc rối. Nó làm anh bế tắc, giống như mảnh vải siết chặt vết
thương lại vậy.

Anh đã lâm vào tình thế như thế này một lần, lần đó anh phải từ bỏ quyết
định đầy lòng vị tha. Chính xác thì anh không thể cứ diễu tới nhà Laurel và
tuyên bố là nàng sắp ngủ với hắn, như thế không phải là cách tốt cho nàng,
quỳ tha ma bắt.

“Tớ sẽ làm vậy. Có như thế thì không ai trong chúng ta phải vào phòng cấp
cứu hiểu không?”

Russ khịt mũi. “À ha, khi thì cậu cứu tớ, khi lại đá đít tớ.”

“Nện cho trận đấy!”

“Vớ vẩn quá!” Russ nhìn vào nhà Laurel, ngồi im lìm, dường như từ trên
cao có một cụ ông giàu có đang nhìn anh, người đó phản đối một cảnh sát
đến với cháu Laurel của mình. Anh không biết xe của nàng có ở nhà không,
và anh tự hỏi không biết nàng làm nghề gì, nếu có một mình nàng sẽ làm
thế nào nhỉ?

“Nhìn kìa? Cậu lại làm thế rồi, vì cô ta mà cậu thẫn thờ cả người, nhìn mặt
cậu ngớ ngẩn hết mức. Cậu đang chờ đợi cái gì? Sợ cô ta sẽ cho cậu ra rìa
hả? Quan tâm chính đáng thôi, vì chúng ta đang nói chuyện về cậu đấy!”

“Đánh tớ đi,” Russ trả lời, mặc dù anh không để tâm lắm vào máy lời chế
giễu của cậu bạn. Anh thật sự muốn đập vỡ cánh cửa nhà Laurel ra. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.