MÔI KỀ MÔI - Trang 73

kể, đã bị mẹ nàng bỏ đi và trang hoàng bằng những đồ đạc mới. Chỉ có căn
bếp là vẫn giữ nguyên nền gạch trắng đen, có từ khi căn nhà mới xây, và
mái ngói bằng đất nung màu nâu trắng ấm áp cũng chưa thay đổi. Mấy
ngăn tủ bát sáng bóng hơn hồi cha nàng còn sống, các tủ đựng đồ được xếp
đầy bình sữa và nến thơm.

Russ nhìn ra địa chỉ của nhà hàng, và rồi nhìn nàng, rất rất rất trìu mến.

“Em muốn ăn gì nào?” Anh búng nhẹ vào cái thực đơn. “Thịt lợn chua ngọt
nhé? Hay gà hạt điều?”

“Số 7.” Nàng chỉ vào món gà đậu xanh. “Anh muốn uống gì không? Rượu
nhé? Hay bia?” vẫn còn ít bia trong góc tủ lạnh sau bữa tiệc Giáng sinh mẹ
nàng tổ chức. Nàng nghĩ bia đó vẫn dùng tốt, và Russ có vẻ hay uống bia.

“Cho anh bia đi!” Anh nhìn quanh, rồi dừng mắt trên chiếc điện thoại trong
hộp gần lò nướng.

Laurel thò đầu vào tủ lạnh tìm ra một lon Heineken. Dùng cốc hay không
nhỉ? Nàng băn khoăn, sau đó tự hỏi có gì đâu chứ. Nàng bật nắp bia rồi để
nó lên chiếc tủ gần Russ, ngắm nhìn anh khi thấy anh nói chuyện điện
thoại. Nàng không nhìn rõ miệng anh vì bị chiếc tay cầm điện thoại che
mất, nhưng nàng vẫn thích thú nhìn môi anh chuyển động, những đường
cong mạnh mẽ của chiếc quai hàm hiện rõ khi anh nói, nàng thích nhìn cả
cách anh nói thật dịu dàng.

Nàng nhìn môi anh đọc lời rất dễ. Với một số người thì điều đó đúng là sự
nỗ lực lớn lao. Có một vài người nói nàng còn không bao giờ nhìn được từ
nào cả. Với Russ thì hầu như nàng hiểu được hết những gì anh nói. Anh
không bao giờ nói nhanh, cứ đều đều, điềm đạm và rõ ràng, đúng như
những gì nàng đã tưởng tượng về anh.

Lạc vào những suy nghĩ chỉ riêng mình biết, nàng đã lấy cho mình một cốc
vang đỏ và uống hết một nửa tự bao giờ. Anh trở lại cắt ngang dòng suy
nghĩ của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.