MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 110

“Tổ của em gần như đã được thành lập xong, phần lớn là nhân viên tạm

tuyển. Có mấy người đã đề cập yêu cầu với em, ký hợp đồng chính thức thì
họ không dám nghĩ đến, chỉ muốn hỏi một chút nếu như chương trình thành
công, có thể được biên chế sang đài khác hay không?”

“Còn chưa thành công mà đã muốn đưa ra yêu cầu,” Ngu Trọng Dạ hơi

nhếch khóe miệng, dường như có ý xem thường, “Nóng lòng.”

“Tình huống cụ thể em sẽ phân tích, lương căn bản của họ thì thấp mà lại

không có tiền thưởng, thu nhập dựa vào hiệu suất, hiệu suất lại phải dựa
vào phiếu báo cáo mới có. Bọn họ hầu như không phải người địa phương,
hộ khẩu không có, bảo hiểm phúc lợi đều không, trong nhà có già có trẻ
phải nuôi sống, ít nhất phải đảm bảo yêu cầu cơ bản cho họ, thì mới có thể
yêu cầu người ta cháy hết mình với công việc.” Cậu nói chuyện đặc biệt
chậm rãi, Hình Minh biết mình không thể một mực đòi lấy, vì thế thích hợp
bổ sung một câu, “Đương nhiên, chương trình mới phải có tỉ lệ người xem
như đã kỳ vọng, nếu không có rating cao, thảo luận chuyện này chẳng khác
gì cướp bóc cả.”

“Không thay mình tranh, lại giúp người khác cướp.” Ngu Trọng Dạ

nhắm mắt, nhìn giống như đáp ứng, lại như không đáp ứng.

Chiếc xe chạy băng băng dần tiến vào ngõ nhỏ chật hẹp có tên là

“Phường Cẩm Tú “, Ngu Trọng Dạ tự mình xuống xe, nói với Hình Minh
đang muốn cùng hắn xuống, em ở lại trong xe.

Hình Minh muốn vào nhưng lại thôi, một người ngồi buồn đợi ở trong

xe, cũng may có Lão Lâm quan tâm, nửa đùa nửa thật an ủi nói, không cần
quá lo lắng, thực sự là người quen cũ, không phải nói chuyện không hợp
liền rút dao đánh nhau đâu.

Chiếc xe không tìm ra nơi để đỗ, Lão Lâm chở cậu vòng quanh con

đường này. Đường không bằng phẳng, chốc chốc lại có vũng nước, rìa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.