MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 234

ở bệnh viện hồi đó, chưa bao giờ dùng lời nói dối có thiện ý để an ủi tâm lý
cho bệnh nhân, sau này bỏ y theo văn cũng chưa bao giờ cam kết bất cứ
điều gì với những người được phỏng vấn.

“Vậy còn muốn tôi ở đó làm gì? Chiếm WC, ngồi không hưởng tiền?

Lấy lòng mọi người, qua mắt thiên hạ?” Thôi Hạo Phi đảo mắt, vung quyển
đề thi toán học về phía Hình Minh, không khách khí chút nào hạ lệnh đuổi
khách.

Hình Minh cũng không dây dưa nhiều, tiện tay đoạt được quyển sách

nặng như viên gạch trong tay đối phương, vứt về trên tủ đầu giường, cậu
đứng dậy nói, em sẽ tham gia chương trình của anh thôi, ngày mai anh lại
tới.

Hình Minh bước ra đại sảnh phòng khám bệnh, đi xuống nhà xe ở dưới

tầng hầm, bỗng nghe thấy tiếng người gọi từ phía sau.

Quay đầu lại, một chiếc Bentley chậm rãi chạy tới, người vừa nãy gọi

cậu chính là lão Lâm. Xe két một tiếng dừng ở trước mặt Hình Minh, Lão
Lâm thò đầu ra, kêu cậu lên xe.

Hình Minh thoáng cúi người xuống, đem mặt ghé sát vào cửa kính, nói

với Ngu Trọng Dạ đang ngồi ở phía sau: “Em lái xe đến, xe đang đỗ ở
trong bệnh viện.”

Ngu Trọng Dạ không nói lời nào, ngược lại lão Lâm đang ngồi ghế lái

săn sóc quan tâm: “Chìa khóa xe đưa cho tôi, lát nữa tôi sẽ cho người lái
về.”

Nếu Lão Lâm đã nói như vậy, Hình Minh đành từ bỏ ý định chống lại,

như bé ngoan leo lên xe. Mấy ngày nay cậu không thấy Ngu Trọng Dạ, đối
với tình cảnh của mình bây giờ cũng nhận thức tỉnh táo, là tiểu tình nhân bí
mật của đài trưởng, hơn nữa không phải “duy nhất” mà là “một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.