MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 235

trong”(những tình nhân), trên đài cùng nhau hợp tác, xuống đài lại cùng
nhau lên giường, gọi thì mới được đến, đuổi thì phải đi.

Trên xe, Lão Lâm chà chà than thở, không tiếc từ ngữ ca ngợi: “Chú

Ngu, biên tập viên Hình thật sự quá đẹp trai! Mặc cái gì cũng đều tôn dáng,
mặc cái gì cũng giống hàng hiệu, chỉ cần nhìn thấy bóng lưng, tôi đã thấy
như hạc giữa bầy gà, đích thị là cậu Hình.”

Lão Lâm lúc nói lời này, Ngu Trọng Dạ liền quay đầu nhìn Hình Minh

đang mặc một thân áo trắng dài. Xem xét đánh giá chốc lát, đưa tay nắm
chặt hàm dưới, đem mặt của cậu kề sát với mặt mình.

Hình Minh không dám động, chỉ hơi ngước mắt nhìn lại Ngu Trọng Dạ.

Ánh mắt Ngu Trọng Dạ hôm nay không giống với ngày thường, không
giống ở chỗ nào thì không nói ra được, nếu như làm một phép so sánh, thì
giống như sao sáng giữa bầu trời đêm, Hình Minh một hồi lâu mới ý thức
được, loại ánh mắt này có lẽ là “Kinh diễm” chăng.

Nửa ngày, Ngu Trọng Dạ khẽ gật đầu: “Thực sự rất đẹp.”

Hình Minh không phải chưa từng được người khác khen qua, nhưng

nghe Ngu Trọng Dạ khen như thế lại có chút khó chịu, điếc không sợ súng
hỏi một câu: “Người đẹp, hay quần áo đẹp?”

Ngu Trọng Dạ liền nở nụ cười. Bàn tay của hắn đi ra phía sau gáy Hình

Minh, xoa xoa sau lưng cậu.

“Ngồi lên.”

Hình Minh nghe lời ngồi lên người Ngu Trọng Dạ —— không gian bên

trong Bentley đúng là rộng rãi sang trọng, so với chiếc xe trước kia thoải
mái hơn nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.