MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 333

“Thôi.” Ngu Trọng Dạ thần sắc rất nhạt, nhìn qua tựa không để ý, “Đều

là trẻ con, tranh đoạt háo thắng cũng khó tránh khỏi.”

“Buổi tối đó tôi thực sự bị dọa, tôi còn tưởng rằng bệnh dạ dày của chú

lại bị tái phát.”

“Dù sao cũng có tuổi rồi.” Ngu Trọng Dạ khẽ lắc đầu, “Kể ra cũng kỳ

quái, cùng người mình thích uống rượu, ngàn chén không say, cùng người
không thích uống, một chén gục.”

Trung Quốc có văn hóa trên bàn rượu thế này “Cùng quân cùng tận một

chén rượu”, một chén kém duyên, hai chén tình mỏng, khi nào mọi người
đều gục trên bàn rượu, mới xem như là bạn thân tri kỷ. Ngu Trọng Dạ đối
với cải cách gần đây của đài Minh Châu đã đắc tội với không ít các đài địa
phương, vốn là tới cửa thỉnh tội, há có thể giả vờ giả vịt, không vào chỗ
chết.

“Lần cuối cùng chú uống rượu, là lúc đi cùng biên tập viên Hình và Tô

lão sư, lần trước nữa…” Lão Lâm dừng lại, cố nhớ, nói tiếp, “Vậy coi như
là mấy năm trước.”

“Văn nhân ghiền rượu. Sự tình thành là tốt rồi.”

“Những chuyện bên ngoài đều đã giải quyết xong, chuyện trong đài gần

đây… là sự kiện kia?”

“Gọi lão Trần đến, loại chuyện này, hắn có thể giải quyết được.” Thành

phố đã bước vào mùa xuân, Bentley chạy qua con đường trồng toàn cây
ngô đồng, đèn đường cùng bóng cây đan xen vào nhau, mặt Ngu Trọng Dạ
cũng tranh tối tranh sáng, “Bất kể là ai, tình cờ xảy ra sự cố có thể tha thứ,
nhưng cố tình dàn dựng thì tuyệt đối không cho phép.”,

“Có thể biên tập viên Lâm sẽ đến cầu tôi giúp đỡ, chú Ngu, lúc ấy tôi

nên nói thế nào đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.