MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 548

Hình Minh yên lặng ngồi ở trong phòng, làm bộ không có ở nhà, mặc

cho ngoài cửa mọi người náo loạn một trận, sau đó dần dần yên tĩnh.

Chuyện hình như đã xảy ra… Hơn nửa năm rồi.

Cứ cho là cậu không biết trước sau đi. Hình Minh vốn không thích cùng

người giao thiệp, càng lười xã giao với hàng xóm láng giềng, mấy cửa sổ,
một cái giường, chỉ là nơi che mưa che gió mà thôi, không thể gọi là nhà
được.

Cô độc, một thân một mình. Không thể nói được là yêu thích hay không

yêu thích, chỉ là như một thói quen. Giống như mọi cái tết hàng năm, trong
nhà người khác là tiếng pháo nổ đì đùng, còn cậu chỉ ở trong nhà làm bài
tập, bởi vì Hướng Tiểu Ba muốn về quê ăn tết.

Những thứ đó cứ chút một chút một tụ lại, lâu dần thành khuyết thiếu,

thành khuyết điểm.

Cậu biết người đứng ngoài cửa là Ngu Trọng Dạ, vị khách tiếp theo sau

nửa năm.

Đài trưởng Ngu đến, đồng thời còn gọi thêm cả cảnh sát. Cảnh sát thật sự

bắt được một người từ dưới gầm giường của Hình Minh, nhưng không phải
Đinh Lỗi, mà là một cô nhóc mười lăm, mười sáu tuổi, lông mi cong cong
rủ xuống, so với con thỏ còn tội nghiệp hơn.

Thì ra cô nhóc này là fan não tàn của cậu, liên tiếp mấy ngày nay đều lén

theo dõi cậu, còn men theo ống thoát nước bò vào phòng, kết quả cậu lại về
nhà sớm, chỉ có thể trốn ở dưới gầm giường.

Một đàn quạ đen bay qua đầu, Hình Minh quả thực dở khóc dở cười.

Dân cảnh ra sức giáo dục dạy bảo bé gái nhỏ, sau đó mang người đi.

Tiếp theo là tiếng chuông cửa của Lão Lâm, nhưng Lão Lâm không vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.