MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 613

Trương Hoành Phi dù sao cũng là người hiểu chuyện, vừa cảm kích vừa

thấy vô cùng áy náy, đặc biệt lo lắng.

Hình Minh cảm nhận được sự lo lắng này từ giọng nói bên kia điện

thoại, thầm nghĩ đối mặt với cá lớn, dây dài, mồi thơm cả sự kiên trì, một
thứ cũng không được thiếu, cậu và Trương Hoành Phi thật thật giả giả qua
lại đã hơn nửa tháng, đã gần đến lúc thích hợp, vì vậy thuận lý thành
chương, hẹn trưa ngày mai gặp mặt.

Chân trước mới vừa cúp điện thoại, chân sau Hình Minh đã đi đến thư

phòng Ngu Trọng Dạ nói lời từ biệt, cậu vắng mặt nửa ngày trời, tuy nói
biên tập viên trong đài thời gian có thể co dãn, 9h đi 5h về đúng giờ không
nhiều, nhưng điều này hoàn toàn không phù hợp với tác phong của cậu.

Chắc hẳn đã nghe thấy nội dung cuộc trò chuyện lúc nãy, Ngu Trọng Dạ

chuyên chú vẽ hoa mẫu đơn, không ngẩng đầu lên, nhìn như thuận miệng
hỏi: “Còn liên hệ với người trong nhà giam Ngưu Lĩnh?”

Hình Minh chột dạ, chạy tới trước mặt Ngu Trọng Dạ, không thừa nhận

cũng không phủ nhận, ấp úng.

Gác lại bút, Ngu Trọng Dạ nâng tay sờ trán Hình Minh, nói: “Còn nóng.

Đi nghỉ ngơi.”

Hình Minh tự đặt tay lên trán mình, hình như có chút sốt nhẹ thật, hoặc

cũng có thể là không. Cậu cảm thấy thân thể vẫn ổn, lắc lắc đầu: “Nhưng
hôm nay là thứ hai, dù thế nào buổi chiều em cũng phải chạy về bên đài.”

“Lưu lại đây mấy ngày. Khi nào bệnh khỏi hẳn sẽ trở về.”

Khuôn mặt đài trưởng Ngu nghiêm túc nói một không hai, Hình Minh lại

nâng tay sờ trán, có bệnh? Làm gì có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.