MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 615

(1) Nguyên văn là “Vị phú tân từ cưỡng thuyết sầu” – Trích trong bài thơ

“Thái tang tử” của nhà thơ Tân Khí Tật.

Sinh bệnh có cái tốt của sinh bệnh. Người quật cường trở nên mềm yếu,

người lạnh lùng trở nên ôn nhu, người muốn đi đi không được, người muốn
ở ở chẳng xong.

Kim ốc tàng kiều.

Công dụng của thuốc tới rất nhanh, Hình Minh suy nghĩ trong chốc lát,

ngẩng mặt nhìn Ngu Trọng Dạ. Hai người không nói lời nào, hao tổn. Trầm
mặc đối diện mấy phút, Ngu Trọng Dạ giơ bàn tay lên che lại đôi mắt Hình
Minh, đôi môi cũng che lại đôi môi cậu.

Hắn càng ngày càng không chịu nổi ánh nhìn này của cậu —— đôi mắt

ấy sáng như tuyết sắc như đao, từng chút từng chút một khoét vào tâm can
người khác.

Nam nhân đều là động vật suy nghĩ bằng thân dưới. Hai người ở trên

giường lăn qua lăn lại mà thân, dương v*t cứng lên, cọ xát vào đối phương.

Đài trưởng Ngu chưa bao giờ bạc đãi dục vọng của chính mình, tách ra

hai cánh mông của Hình Minh định tiến vào, nhưng lần này cậu đã mặc
quần lót, quy đầu bị một lớp vải mỏng cản trở, không thể tiến vào bên
trong.

Ngu Trọng Dạ đem quần lót Hình Minh kéo xuống, không lạnh không

nhạt nói, sau này ở nhà không cho phép mặc.(ôi đm anh T.T)

Cả đêm qua Hình Minh bị dằn vặt đến chết đi sống lại, hậu đình đến giờ

vẫn còn sưng đỏ, lúc này quả thực sợ Ngu Trọng Dạ không biết nặng nhẹ
mà đâm vào, cậu với tay mò tới đầu giường tìm dịch bôi trơn, cầu xin Ngu
Trọng Dạ lưu tình, để em tự mình làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.