MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 702

Còn ai khác ngoài Ngu Trọng Dạ. Hình Minh quả thực hoài nghi mình

thật sự bị bệnh tâm thần, cậu rõ ràng đã từ chối hắn.

“Thiếu Ngả ở nơi nào?” Cũng không biết bản thân ngủ thiếp đi bao lâu,

Hình Minh có chút không rõ ràng được thời gian, cậu liếc về phía cửa sổ,
bên ngoài vẫn là khoảng không thăm thẳm, chỉ có ánh trăng đang tỏa ánh
sáng nhu hòa.

Đêm nay mặt trăng vừa tròn vừa lớn.

Ngu Trọng Dạ nói: “Lão Lâm đón nó trở về rồi.”

Hình Minh dùng sức chống người lên, không ngờ suýt chút nữa rơi

xuống dưới đất, may mà có Ngu Trọng Dạ ở bên cạnh, nhanh tay ôm lấy,
cậu liền rơi vào trong lồng ngực của hắn.

Độ ấm lồng ngực cùng sức mạnh cánh tay hắn từ lâu cậu đã rất rõ ràng,

Hình Minh đột nhiên xoay người ôm chặt cổ Ngu Trọng Dạ.

Cậu ở trong bóng tối lung tung mà lôi kéo áo, gặm cắn lên môi đối

phương, cậu vươn mình ngồi lên đùi Ngu Trọng Dạ, dẫn dắt tay hắn chạm
vào hạ thể mình.

“Thầy, cho em…”

Ngày thường Hình Minh rất ít khi chủ động như thế, tình dục đối với cậu

mà nói có cũng được không có cũng chẳng sao, tuyệt đối không phải sáng
nhớ chiều mong như nhu yếu phẩm cần thiết. Nhưng mới vừa nãy giấc
mộng kia thực sự quá mức rõ ràng, quá mức lạnh giá, cho đến bây giờ cả
người cậu vẫn còn run lẩy bẩy, rất muốn ôm ấp một ai đó. Để cơ thể người
kia truyền cho cậu chút ít nhiệt lượng.

Nhưng tối nay Ngu Trọng Dạ lại chẳng hề bị lay động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.