MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 738

Hình Minh hoàn toàn không am hiểu chút nào về ngựa, tuy rằng cũng

nghe qua ” Viễn khán nhất trương bì, cận khán tứ chi đề”(xa thì nhìn da,
gần thì xem móng ngựa)của dân nuôi ngựa, nhưng ở trong chuồng ngựa
rộng lớn nhìn đông nhìn tây, cảm thấy nghìn con như một, chọn không ra.

Bỗng thấy một con ngựa nhìn đặc biệt thần tuấn, mặt gầy cổ cao, thon

dài cường tráng, đặc biệt là màu lông đen bóng, ngay cả quảng cáo dầu gội
đầu trên TV cũng chưa từng thấy màu sáng như vậy, khiến người tò mò
nhưng cũng không dám, rất sợ sờ vào bàn tay sẽ bị bóng dầu.

Hình Minh nhìn tướng chọn ngựa, nói với Harold: “Lấy con này đi.”

Harold lễ phép lắc lắc đầu, ôn nhu nở nụ cười với cậu: “Con này không

được.”

Hình Minh cố chấp bắt đầu nóng nảy, nếu không phải con này thì không

lấy: “Tại sao?”

“Đây là ngựa của đài trưởng Ngu. Đài trưởng cực kỳ yêu thích nó.”

Harold cười cười, nhấc tay vuốt ve bờm ngựa, thân mật kề sát mặt với nó
hỏi, “Có phải không, Tiểu Hình?”

Hình Minh “Ừ” một tiếng, lại phát hiện đối phương không phải đang gọi

mình, mà là nói chuyện cùng ngựa.

Hình Minh kinh ngạc: “Con ngựa này tên là Tiểu Hình?”

Harold nói: “Ban đầu vốn không phải như vậy, lúc trước, đài trưởng Ngu

định tặng nó cho thị trưởng Vương, kết quả nó quăng thị trưởng Vương ngã
nhào xuống đất, đài trưởng Ngu cười nói ‘Ngựa này quá cứng đầu, sau này
đổi tên thành Tiểu Hình đi.”

Hình Minh xụ mặt, trong lòng thầm mắng cáo già họ Ngu kia sao lại

đáng ghét như vậy, đi tới chỗ nào cũng không quên bắt nạt cậu tìm niềm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.