MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 785

Hai người đứng đối diện nhau, phiền phiền nhiễu nhiễu bàn tính và đánh

giá, cuối cùng Hình Minh thực sự không nhịn được, hỏi, tôi có thể đi?

Lạc Ưu phản ứng lại khóe miệng hơi giật giật, như than thở, cũng giống

cười khổ, nói, được, anh đi đi.

Cuối tuần đúng là thời điểm thích hợp để đưa tang. Bầu trời xám ngắt,

khí lạnh như anh bạn già lâu ngày không gặp chẳng báo trước tiếng nào đã
ghé thăm, đi kèm gió thu là mưa phùn, cơn mưa kéo dài đến mãi thứ tư
tuần sau. Buổi tối Ngu Trọng Dạ có hẹn với khách, bốn giờ dặn Lão Lâm
chuẩn bị xe, rời khỏi đài Minh Châu.

Mới vừa chạy khỏi vườn Minh Châu, một người trẻ tuổi nhìn như đã chờ

đợi từ lâu thình lình lao ra, đuổi theo Bentley. Lão Lâm nhìn gương chiếu
hậu phát hiện có người đuổi theo, hỏi Ngu Trọng Dạ, có muốn dừng xe hay
không?

Ngu Trọng Dạ cũng phát hiện sau xe có người đuổi theo, hỏi Lão Lâm,

quen biết?

Trí nhớ của Lão Lâm rất tốt, mắt hơi híp lại, cách màn mưa mờ mịt quan

sát một hồi, cuối cùng cũng nhận ra khuôn mặt này, Hướng Tiểu Ba.

Ngu Trọng Dạ đối với cái tên này không có ấn tượng gì, nói thẳng,

không cần ngừng.

Lão Lâm đáp ứng một tiếng, nhưng vẫn nhẹ nhàng dẫm phanh xe, nói

một câu, đây là anh trai biên tập viên Hình. Theo lý cái tên Hình Minh gần
đây là điều tối kỵ, chỉ lo không cẩn thận nhắc tới sẽ chạm phải vảy rồng,
phạm vào kiêng kỵ. Nhưng lão cũng lo lắng nếu thật sự xảy ra đại sự gì,
sau này đài trưởng Ngu truy cứu, một người tài xế như lão có gánh cũng
không được.

Ngu Trọng Dạ trầm mặc ý vị sâu xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.