MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 814

Hai lần đều không cho đối phương một câu trả lời như ý.

Hình Minh ngồi trước cửa thư phòng Ngu Trọng Dạ hơn nửa tiếng. Đầu

hơi cúi, một bên tiếp tục suy nghĩ vấn đề kia, một bên duỗi ngón trỏ tùy ý
vẽ lên tường.

Lòng bàn tay nắm hờ, hơi thấm chút mồ hôi, ngón tay nhìn như đang

đang tùy ý vẽ vời lung tung, nhưng nếu để ý kỹ một chút, dường như đang
viết chữ ‘Dạ’.

Điếu thuốc hiệu nước ngoài bị Hình Minh vò đến nhăn nhúm, cũng

không muốn đốt. Thật ra cậu vẫn không thích hút thuốc, nhưng trải qua thử
thách sinh tử, nó giống như liều thuốc an thần.

Đối diện với cánh cửa thư phòng.

Cậu không hoài nghi mình có thật sự yêu thích ngươi đàn ông này hay

không, cũng thật sự không muốn nếm trải cảm giác mất đi một người lần
nữa. Mười hai năm trước, cậu đối với sự ra đi của Hình Hoành không thể
làm gì, điều đó đã khắc sâu trong lòng cậu.

Hình Minh đứng lên, đẩy cửa thư phòng, đi vào.

Ngu Trọng Dạ hơi nghiêng người đứng ở một bên án thư, mi mắt buông

xuống, cổ tay trầm ổn, nét bút đưa như rồng bay phượng múa. Trên đất vứt
hai tờ giấy viết hỏng, Hình Minh nhặt lên xem đã thấy cực kỳ khí thế, chắc
hẳn bản thân đài trưởng Ngu yêu cầu quá cao.

Hình Minh từ phía sau ôm lấy Ngu Trọng Dạ, bàn tay trượt vào vạt áo

hắn, thuận theo cơ bụng rắn chắc chuyển động lên trên. Cậu có thể rõ ràng
cảm nhận được, Ngu Trọng Dạ nhìn như bất động nhưng lại nhẹ nhàng run
rẩy một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.