MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 86

của những công nhân tạm tuyển kia không tính là gì cả, trước hửng đông
em có thể thuộc lòng từng chữ một.

Khi lão Trần gọi điện thoại tới, Hình Minh đang quỳ gối trước mặt Ngu

Trọng Dạ, vì hắn “làm việc”.

Màu sắc của vật bên dưới Ngu Trọng Dạ hiện ra một loại kinh nghiệm sa

trường lâu năm, thời điểm bộc phát dáng dấp rất đẹp, khí vị cũng khiến
người yêu thích. Nhưng nó to lớn kinh người, lỗ nhỏ khẽ nhếch về phía
trước trông vô cùng dữ tợn. Hình Minh lặng lẽ hít một hơi, tay nắm gốc rễ
họ hàng của Ngu Trọng Dạ, đầu lưỡi chui vào quy đầu, cẩn thận từng li
từng tý nhẹ nhàng liếm láp.

So với biểu hiện khi ở trên giường của Hình Minh, đầu lưỡi cậu rõ ràng

biết tiến biết lui, linh hoạt hơn nhiều, Ngu Trọng Dạ rút vật đang ở trong
miệng Hình Minh ra, cúi đầu nhìn xuống hai mắt của cậu: “Không phải lần
đầu tiên?”

Hình Minh tự biết không gạt được, gật đầu: “Lúc còn là học sinh không

hiểu chuyện.”

Ngu Trọng Dạ không nói lời nào, tựa như nhắm mắt, nhấn giữ sau gáy

Hình Minh mạnh hơn, ra hiệu cho cậu ngậm vào, tiếp tục.

Hình Minh như nuốt rắn, cố sức nuốt tính khí của đối phương vào nơi

sâu nhất trong cuống họng. Nhưng mà vừa mới nuốt được một nửa, đã cảm
thấy con quái vật khổng lồ trong miệng như đỉnh đến nắp khí quản, không
thể đi vào sâu hơn được nữa. Cổ họng bị vật đâm sâu rất khó chịu, cậu cảm
thấy không khí như bị chặn lại, dần dần như chỉ có thể thở ra không thể hít
vào.

Cậu muốn cắn xé, muốn nôn mửa, muốn khóc thét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.