MỐI THÙ THIÊN THU - Trang 17

"Không biết. Có vẻ như một người bị cóng lạnh và đói." Malemute Kid

trả lời, chân bước tránh sang phía bên kia. "Coi chừng! Nó có thể điên đó,"
chàng cảnh cáo bạn sau khi ra đóng cửa trở vào.

Hình thù đó tiến về phía chiếc bàn. Ánh lửa của ngọn đèn thu hút mắt

hắn. Hắn có vẻ khoái trá, miệng lắp bắp những tiếng quái dị biểu lộ lòng vui
thích. Bỗng nhiên, hắn – vì đó là một người – vặn người quay phắt lại,
chiếc quần bằng da thú cũng vặn theo và mồm miệng hô mấy câu, giống
như những người hò dô ta khi họ chạy quanh cái ba lăng để cột dây neo
trong khi sóng biển rít bên tai họ:

"Tàu Mỹ xuôi dòng sông.

Kéo đi! Các chú quả cảm! Kéo!

Các chú có muốn biết thuyền trưởng đó không?

Kéo đi! Các chú quả cảm! Kéo

Jonathan Jones ở Nam Carolina.

Kéo đi! Các chú…"

Hắn bỗng ngưng tiếng hát, miệng gầm gừ như chó sói kêu, chân loạng

choạng tiến tới cái ngăn để thịt và khi mọi người chưa kịp ngăn cản, hắn đã
lấy răng cấu xé thịt mỡ muối hãy còn sống. Hắn hung hăng vật lộn với
Malemute Kid; nhưng sức khoẻ điên cuồng của hắn bỗng tan đi bất ngờ như
lúc tới, và hắn yếu ớt buông miếng mồi ra. Họ kèm hai bên hắn rồi đặt hắn
lên chiếc ghế đẩu, nhưng hắn nằm xoài luôn nửa người lên bàn. Một hớp
rượu giúp cho hắn khoẻ thêm một chút để đủ sức cầm cái muỗng múc vào
hộp trà đựng đường của Malemute Kid đặt trước mặt hắn. Cơn đói dịu dần.
Prince dè dặt trao cho hắn cái tô xúp thịt bò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.