MỐI TÌNH CỦA CHÀNG NHẠC SĨ - Trang 119

- Con trông quá trời rồi đó nghe! – Mẹ tôi nói, đặt tay bà quanh người
tôi – Có phải khích động như vậy không?

Tôi không thể nói gì cả. Đúng lúc đó viên bác sĩ trẻ bước vào, theo sau là
một vị già hơn. Con người hấp hối được tiêm nha phiến tinh, và cặp mắt
thông minh đã từng có cái nhìn hiểu biết và toàn tri quán thông đó mới
khoảnh khắc trước đây đã không mở ra trở lại nữa. Chúng tôi ngồi bên cạnh
người và nhìn người nằm đó, chúng tôi thấy gương mặt người thay đổi và
trở nên yên tĩnh, và chúng tôi đã đợi chờ cho cái kết thúc. Người sống được
nhiều giờ nữa và vào xế chiều thì qua đời. Tôi chẳng thể cảm thấy gì cả
ngoại trừ một nỗi buồn rầu khô khan và sự cực độ mệt mỏi. Tôi ngồi đó cặp
mắt đầy lệ và đến tối thì cảm thấy giấc ngủ đến trong khi ngồi bên cạnh
chiếc giường chết đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.